Phát thanh xúc cảm của bạn !

Người vẫn luôn ở bên con những ngày mệt mỏi nhất

2019-01-11 01:24

Tác giả:


blogradio.vn - Mẹ ơi! Đã nhiều lần con muốn nói câu “Con yêu mẹ, cảm ơn mẹ!” nhưng chẳng hiểu vì sao tiếng nói ấy mãi không thể thành câu. Mẹ đừng giận, đừng buồn con nhé, vì đứng trước mặt mẹ con dường như không thể làm được.

***

Quê hương xứ dừa – Bến Tre một tối bầu trời đầy những vì tinh tú.

Tôi ngồi bên những dòng tâm sự đầy ấp yêu thương về mẹ - ánh sáng cả đời tôi. Sao trời hôm nay lên khuya quá, mẹ tôi vẫn thức, thức để chuẩn bị cho buổi chợ sáng mai, buổi chợ mưu sinh, buổi chợ mẹ gửi gắm biết bao tình yêu hy vọng để cố gắng lo cho cả ước mơ, khao khát của tôi trên giảng đường đại học. Tôi chợt nhớ đến câu thơ mà tôi đã từng được học nhưng không nhớ tự bao giờ:

“Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.”

Mẹ tôi lúc này thật đẹp, tựa như những ánh sao đêm đang lấp lánh trên bầu trời ngoài kia vậy. Tôi may mắn hơn các bạn sinh viên xa nhà khác, hễ cuối tuần là tôi có thể được về với gia đình, được về với mẹ. Cũng chính vì vậy nên tôi đã phần nào biết được mẹ tôi đã cơ cực như thế nào, biết thương mẹ hơn vì những hy sinh, những tần tảo của mẹ để lo cho tôi, lo cho những đồng tiền, con chữ để tôi được thực hiện ước mơ trên giảng đường đầy hy vọng. Do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên mẹ tôi đành phải kết thúc chuyện học hành khi mới vào lớp 4. Chính vì vậy mẹ gửi hết tương lai, hy vọng của gia đình vào tôi cả.


Mẹ tôi hay nói: “Mẹ chẳng có gì cho con cả, mẹ chỉ có sức lực này, có đôi tay này, có cả mạng sống này nữa để lo cho con ăn học thành tài. Mẹ không hy vọng gì cả, chỉ mong sao cuộc sống sau này của con tốt hơn thôi. Mẹ tin con. Cố lên nha con trai!”. Ngày tháng trôi qua, tay mẹ tôi chay dần đi, tần tảo cuộc đời hằng lên mắt mẹ những vết chân chim của “cuộc sống”. Hơn mười chín năm qua dường như mẹ đã bắt đầu dành trọn đời mình, trọn sự hy sinh vì tôi. Ngày nào cũng thế chưa bao giờ mẹ thôi lo toàn, tần tảo bên gánh nặng mà mẹ cho là hạnh phúc - đó chính là tương lai của tôi.

Đã bao năm trôi qua, tôi chưa từng lần nào nói lên câu: “Con yêu mẹ!”, thậm chí tôi cũng không biết được sinh nhật mẹ tôi là ngày nào. Tôi chưa từng tự tay tặng mẹ một món quà nào cả, chỉ biết nổ lực hết mình để mẹ không buồn mà thôi.

Mẹ ơi! Đã nhiều lần con muốn nói câu “Con yêu mẹ, cảm ơn mẹ!” nhưng chẳng hiểu vì sao tiếng nói ấy mãi không thể thành câu. Mẹ đừng giận, đừng buồn con nhé, vì đứng trước mặt mẹ con dường như không thể làm được. Nhưng mẹ ơi! Thật sự trong con mẹ luôn là nguồn sáng, là ánh sao đêm dẫn lối sáng soi cho những bước đường của con. Mẹ là người luôn bên con mỗi khi con mỏi mệt trên bước đường chập chững bước vào cuộc đời đầy xô bồ hối hả. “Con trai ơi, có mẹ ở đây, mẹ sẽ bảo vệ và che chở cho con. Đứng dậy và bản lĩnh lên chiến sĩ" chỉ cần như thế con lại thấy cuộc đời này sao bình yên quá. “Con yêu mẹ!” dù con chẳng nói được nên lời nhưng con sẽ bằng hành động để chứng minh điều đó. Con sẽ cố gắng thật nhiều để đáp lại những hy sinh, vất vả của mẹ. Con sẽ trưởng thành hơn, chính chắn hơn để mẹ hiểu rằng con trai yêu dấu của mẹ nay đã lớn đã thấu được tình yêu thương của mẹ dành cho con.

Mẹ ơi! Ánh đèn dầu hôm nay sao kỳ diệu quá, ánh đèn dầu mà hơn mười năm nay con đã dần quen với những lần thức khuya, dậy sớm của mẹ. Nhưng hôm nay con cảm nhận được cả một bầu trời yêu thương, hy vọng lớn lao mà mẹ gửi vào đó. Ánh sáng thật lung linh, lung linh như ánh hào quang của một cuộc đời, tấm lòng cao cả của mẹ.


Mẹ yên tâm mẹ nhé! Rồi mẹ sẽ lại mỉm cười vì con sẽ cố gắng thật nhiều để mẹ khỏi buồn lòng. Con mẹ hôm nay đã trưởng thành rồi mẹ ạ! Hãy luôn bên cạnh con, theo dõi từng bước chân con. Chỉ cần có mẹ ở bên cạnh thì con tin mình sẽ vượt qua được tất cả những giông bão của cuộc đời.

Sao trời ơi hãy tỏa sáng nhé, để ngày mai trời thật đẹp để mẹ về không còn nặng gánh ban trưa!

Đèn dầu loe loét đêm khuya

Mồ hôi từng giọt đầm đìa trán ai!

Mẹ hiền nặng gánh đôi vai

Gửi bao gian khó vào niềm tin con!

© Ngô Minh Nhàn – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top