Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nếu chúng mình yêu nhau

2018-02-06 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Anh à! Người ta bảo khi yêu một ai đó, cứ can đảm mà nói ra. Đôi khi em cũng nghĩ như thế! Nhưng nếu em nói ra liệu anh có đồng ý không? Thế nên, em vẫn cứ âm thầm quan tâm, vẫn cứ âm thầm dõi theo anh, và vẫn cứ âm thầm thương nhớ, dù cho trái tim em loạn nhịp mỗi khi ở cạnh anh mà em phải cố để tỏ ra bình thường.

***

blog radio,  Nếu chúng mình yêu nhau

Anh à!

Mối quan hệ của mình gọi tên là gì nhỉ?

Em cũng không nhớ từ khi nào mà hình bóng của anh, nụ cười của anh, gương mặt của anh cứ len lỏi vào trong tâm trí em nữa. Và anh có biết không, càng ngày hình ảnh của anh cứ lớn dần, lớn dần trong em rồi đấy.

Có lẽ đối với anh, em chỉ là cô bé làm chung văn phòng công ty thi thoảng lại cấu véo anh vài cái thật đau vì cái tội trêu chọc. Anh không biết đâu, em thích được anh trêu đùa bởi vì em muốn được thấy anh cười. Nụ cười khiến tim em thổn thức, xuyến xao, và khiến tim em bị hụt mất một nhịp đập.

Biết làm sao được khi đêm ngày cứ nhớ nhớ mong mong. Nhiều khi đêm về chỉ đợi nhìn thấy một dấu chấm tròn xanh nhỏ xíu, dù em chỉ biết nhìn chăm chăm vào nó, nhưng trong lòng sẽ lại hụt hẫng ghê lắm nếu thấy cái chấm xanh đó biến mất đi.

Biết làm sao đây khi đêm về em lại hay nghĩ về anh. Rồi em trằn trọc không ngủ được.

blog radio,  Nếu chúng mình yêu nhau

Anh à! Người ta bảo khi yêu một ai đó, cứ can đảm mà nói ra. Đôi khi em cũng nghĩ như thế! Nhưng nếu em nói ra liệu anh có đồng ý không? Thế nên, em vẫn cứ âm thầm quan tâm, vẫn cứ âm thầm dõi theo anh, và vẫn cứ âm thầm thương nhớ, dù cho trái tim em loạn nhịp mỗi khi ở cạnh anh mà em phải cố để tỏ ra bình thường.

Tội nghiệp trái tim nhỏ bé của em, nó đã dồn nén quá nhiều tình cảm.

Tội nghiệp trái tim nhỏ bé của em, nó cứ phải đập loạn nhịp vì một người khác.

Anh à, em không biết ngày mai ra sao. Em chỉ biết, cuộc sống này không đủ dài để em cứ im lặng mà bên anh như vậy mãi!

Em sợ khi mình nói lời yêu, anh lại không thích em như mình vẫn hay nghĩ, và rồi em sẽ không còn đủ tự tin để đứng trước mặt anh nói cười như trước.

Mỗi lần gặp nhau, em luôn cố gắng thể hiện tình cảm của mình cho anh biết một cách âm thầm nhất, theo cách của riêng em. Không biết anh có cảm nhận được không?

Nếu anh không yêu em, chẳng sao, vì em biết cả thế giới ngoài kia, rồi sẽ có một ai đó yêu em mà.

Nếu anh không yêu em, chẳng có vấn đề gì hết, vì em biết em đã rất can đảm để đối diện với tình cảm của mình.

Nhưng anh này! Nếu anh yêu em, thì anh hãy...

Nắm tay em đi! Rồi em sẽ khiến cuộc sống của anh ngập tràn sắc màu rực rỡ ánh sáng của tình yêu.

Nắm tay em đi! Rồi em sẽ cho anh cảm nhận được hương vị ngọt đắng của tình yêu em.

Nắm tay em đi! Rồi cùng em viết nên câu chuyện cổ tích trong thế giới của chúng mình anh nhé!

Anh à! Hãy để khoảnh khắc này chìm vào trong im lặng, và lắng nghe lời thì thầm của trái tim em đi!

Em yêu anh!

© Huỳnh Diễm Phúc – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top