Là do em quá ngốc nên cứ âm thầm thương nhớ anh
2018-03-19 01:30
Tác giả:
Anh xa nhớ!
Đã lâu rồi chúng mình chẳng gặp nhau, chẳng còn những dòng tin nhắn chuyện trò, chẳng còn những lời hỏi han quan tâm mỗi đêm nữa. Có lẽ anh đang quay cuồng bận rộn với công việc chất chồng, và em lại sợ những tin nhắn của mình sẽ làm phiền đến anh. Em không biết diễn tả cảm xúc và tâm trạng của mình hiện giờ như thế nào, chỉ là một cảm giác hoang mang, trống trải và cô đơn.
Em nhớ anh! Bây giờ mỗi đêm giấc ngủ đối với em là một điều gì đó quá nặng nề. Nước mắt em cứ rơi mỗi khi nhớ về anh, nhớ về những kỷ niệm mà chúng ta đã có. Đã nhiều lần em tự hứa với bản thân mình sẽ không như vậy nữa, hãy quên anh đi nhưng chưa thể làm được.
Em biết mình chẳng có quyền gì trách móc hay giận hờn anh, bởi vì có lẽ chính bản thân em tự ngộ nhận và giữ lấy một tình yêu đơn phương không biết hồi kết. Một mối quan hệ chẳng thể gọi thành tên, mà em thì lại cứ quẩn quanh tự tìm câu trả lời.
Hay là do em ngốc quá? Ngốc nên mới ảo tưởng vị trí của mình trong lòng anh. Ngốc nên cứ mong chờ một câu trả lời, rằng anh cũng yêu em như em yêu anh vậy.
Anh à! Em nhớ anh nhiều lắm!
Những ngày có anh, được ở bên cạnh anh, cùng anh rong ruổi qua những con phố, cùng anh trò chuyện, em thật sự đã rất vui vẻ, hạnh phúc. Giờ đây, mỗi lần điện thoại rung lên, em chỉ mong nhận được tin nhắn của anh, nhưng mọi thứ lại quay về với cảm giác hụt hẫng và cô đơn.
Liệu rằng anh có biết, sự im lặng và vô tâm của anh đôi khi cũng lạnh lùng và tàn nhẫn lắm? Có phải trong trái tim anh em không hề có một vị trí nào dù chỉ là một góc nhỏ?
Em vẫn luôn tự đánh lừa người khác bằng nụ cười rạng rỡ trên môi, để cho không ai biết vết thương lòng trong em. Niềm vui của em dường như chợt tắt đi khi nhận ra mình thương anh, yêu anh quá nhiều, nhưng anh lại không thể dành bất cứ tình cảm nào cho em. Có lẽ từ giờ em sẽ phải quên đi. Em sẽ phải từ bỏ và trở về là một cô bé vui tươi như ngày trước, luôn luôn cười nói.
Tình yêu, nó là gì mà khiến con người ta phải xao xuyến, phải vấn vương, phải đau lòng khi chia ly.
Tình yêu của em đã bắt đầu trong im lặng, vì thế nên em ra đi cũng lặng im. Bởi vì em nhận ra anh có lẽ chẳng bao giờ yêu em! Vì thế nên em sẽ chẳng dám gọi tên anh, chẳng dám đến gần anh nữa. Anh cứ như một ngôi sao sáng chói khoảng trời trong tim em, nhưng không thể nào chạm tay đến.
Em biết anh vẫn còn nhiều thứ để lo hơn là cảm xúc và tình yêu của một cô bé như em. Vì thế nên em chỉ mong anh luôn hạnh phúc, mọi điều tốt lành sẽ đến với anh!
© Huỳnh Diễm Phúc – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.