Phát thanh xúc cảm của bạn !

Không phải là tình yêu nên chúng ta còn tình bạn

2017-02-12 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Thời gian qua cậu đã quen biết những ai? Cậu đã và đang yêu cô gái may mắn nào? Tôi đã đặt hàng trăm câu hỏi không lời đáp như thế đấy. Trang cá nhân của cậu toàn là những chuyến du lịch xa, ở những nơi rất đẹp nhưng chỉ có hình mỗi cậu. Nhìn cái dáng lưng buồn bã của cậu khiến tôi lo lắng mãi…

***

Tình cờ gặp lại cậu sau ngày tôi tốt nghiệp đại học. Cậu của bây giờ so với cậu của những ngày cũ cũng không khác là mấy. Khác chăng là cậu trông bụi bặm hẳn với cái quần jeans rách gối, áo khoác denim hờ hững mà thôi. Tôi vờ vĩnh nói huyên thuyên đủ thứ chuyện trên trời dưới bể để tan sự gượng gạo trên gương mặt mình. Tôi rất sợ cảm giác trái tim mình lại một lần nữa thổn thức vì cậu.

Cậu nhắc lại chuyện chiếc áo kỉ niệm có chữ ký của cả lớp, tôi vẫn giữ. Tôi vẫn nhớ cậu đã viết những gì trên đấy. Nhưng tôi vẫn luôn trông mong rằng những lời ấy cậu nói trước mặt tôi. Sẽ hạnh phúc biết mấy. Và rồi, đã 8 năm trôi qua từ ngày đó tôi và cậu vẫn không thể tiến thêm bước nào.

Ngày xưa, lúc mới bắt đầu biết mơ mộng, tôi đã làm cậu buồn và thất vọng vì lối suy nghĩ trẻ con của mình. Cái mặt cười cậu tặng tôi, thật ra tôi rất nâng niu nó. Gửi trả lại cậu vì tôi muốn kéo sự chú ý của cậu về phía mình. Cậu giận và vứt nó đi cũng như vứt bỏ luôn giấc mơ đẹp đẽ của tôi ngày ấy.

Không phải là tình yêu nên chúng ta còn tình bạn

Giờ gặp lại sau ngần ấy năm, tôi và cậu đã không còn là những cô cậu bé mười bốn mười lăm nữa rồi. Có quá nhiều điều tôi chôn chặt trong lòng, và mãi mãi không thể nói ra cho cậu hiểu. Tôi biết rằng có nói ra thì mọi chuyện cũng chẳng thể quay lại. Nhưng thật lòng tôi muốn có một ngày nào đó, tôi được ngồi trò chuyện hàng giờ với cậu, được giải thích rõ ràng những khúc mắc mà ngày nhỏ tôi đã hồ đồ mắc phải khiến cậu giận.

Tôi vẫn âm thầm nghe ngóng tin tức cậu qua vài người bạn kề cận cậu nhất. Dù có nhiều lần tôi muốn nhắn tin cho cậu nhưng tôi lại không đủ can đảm để mở đầu câu chuyện. Cứ lần lựa mãi thành ra trễ hẹn. Tôi thầm nghĩ giá mà có một lần tôi lấy đủ dũng khí nói hết nỗi lòng của mình với cậu có lẽ lòng tôi sẽ không nặng nề như bây giờ.

Đôi lúc tôi tự vấn bản thân mình cậu có còn nhớ đến tôi không? Thời gian qua cậu đã quen biết những ai? Cậu đã và đang yêu cô gái may mắn nào? Tôi đã đặt hàng trăm câu hỏi không lời đáp như thế đấy. Trang cá nhân của cậu toàn là những chuyến du lịch xa, ở những nơi rất đẹp nhưng chỉ có hình mỗi cậu. Nhìn cái dáng lưng buồn bã của cậu khiến tôi lo lắng mãi…

Tôi không biết lần nào mới được gặp lại cậu, có thể sẽ rất lâu rất rất lâu nữa chúng mình mới gặp lại và sẽ trong một hoàn cảnh thật khác. Chỉ mong cậu luôn hạnh phúc như bây giờ là quá đủ.

Tạm biệt chàng trai Song Ngư của tôi!

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

Ngã rẽ

Ngã rẽ

Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Trong ánh mắt trong trẻo của họ, ta thấy tình yêu và sự chân thành. Đối với một đứa trẻ, tình yêu không phức tạp, nó là sự chân thành và nhất quán.

back to top