Khi yêu xa ai cũng cần bình yên lâu bền
2017-11-22 01:30
Tác giả:
Không biết đã mấy lần vào đến trang này rồi lại thoát ra, kể cả những status Facebook, Zalo viết rồi lại hủy. Anh không thích em viết những trạng thái buồn hay bi quan về tương lai. Và em đã không viết thật. Nhưng từ lúc xa nhau em cũng không còn hào hứng viết những trạng thái nhí nhảnh khoe tình cảm mặn nồng nữa rồi. Có lẽ là do chúng ta đã bước vào công việc, một công việc yêu cầu hạn chế thế giới ảo trên mạng kia, hay đó là dấu hiệu của một sự xót xa đang dần dần bào mòn tình yêu ngày xưa mang màu hồng vui vẻ.
Đối với chúng ta bây giờ, Facebook kia vẫn làm tròn vai trò tấm màn nhung che chắn cho tình yêu dần dần nhiều mâu thuẫn. Nhưng đằng sau đó là những lần cãi vả, những đêm em quay lưng cắn chặt môi không để tiếng khóc thành lời vì giận anh. Những chuyện chẳng nghĩa lý gì mà lại trở thành nguyên nhân mâu thuẫn. Em lại dần dần sinh ra tính nóng nảy bất cần, còn anh thì ngày một thờ ơ. Chúng ta khẳng định với nhau tình cảm không hề thay đổi, và em cũng tin như vậy. Nhưng sự thật là cách đối xử của ta với nhau đã khác rồi. Em nghi hoặc nhiều hơn, khó chịu nhiều hơn và cáu gắt với mọi người, bất cứ điều gì cắt ngang mỗi khi chúng ta đang trò chuyện. Em cứ hay so sánh bây giờ anh đã khác, anh không còn lãng mạn, không còn ngọt ngào năn nỉ em mỗi lúc mình giận nhau. Nhưng chính tận con tim em cũng nhiều lần lên tiếng trách bản thân em cũng là người thay đổi.
Bây giờ, với em và cả với anh, chúng ta cần hai chữ "bình yên" cho hiện tại và cho những ngày còn xa nhau phía trước. Vì yêu em, anh đã dành trọn biết bao thời gian và công sức. Vì yêu em, anh đã từ bỏ biết bao cuộc vui và những giờ phút nghỉ ngơi để chạy đến bên em. Thế nhưng, em khao khát bình yên hơn cả những chiếc hôn da diết mỗi lúc gặp nhau....
Anh à, em cần bình yên thôi. Không cãi vã, không khóc lóc lúc xa nhau, lòng không dậy sóng mỗi khi anh nói cười cùng cô bạn đồng nghiệp khác. Bởi vì nếu không đủ bình yên thì làm sao mình vượt qua được những ngày yêu xa trước mắt hả anh?
Thật ra giữa những người yêu nhau luôn có một sợi dây liên kêt vô hình, nó có niềm tin và sự mặn nồng trong đó, và nó có một độ dài nhất định. Sợi dây chỉ đủ dài bằng khoảng cách giữa chúng ta. Lúc gần nhau thì nó quấn quanh cả hai ta ấm áp, lúc xa nó lại bị kéo căng, run rẩy, mỏng manh. Càng xa càng lo sợ, càng xa càng áp lực lên sợi dây liên kết, giống như mỗi giọt nước mắt em rơi là nhỏ lên đó chút nặng nề, như sợi cước cứa vào trong lòng. Chẳng biết trong lòng nơi nào là của tình yêu, mà sao những lúc nhớ nhau lại thấy đau đến vậy.
Rồi sẽ phải tiếp tục trải qua những lúc nhớ nhau cồn cào khó tả, những lúc anh nói rằng cố gắng tuần sau anh qua, em chỉ dạ mà trong lòng đầy tức tối. Nhìn lại nhận ra từ lúc yêu xa có lúc nào mình thật sự bình yên. Sau tất cả cũng bởi vì mình không gần nhau được, nên những tin nhắn mặn nồng thành vô nghĩa, nên nỗi nhớ dày vò lấn át hết cả lời hứa gần nhau. Em cần gần nhau yên bình qua ngày tháng, đâu cần gì âu yếm vội vội vàng vàng.
Sau tất cả, em điềm tĩnh lại, tự nói với mình chỉ cần anh còn trọn vẹn yêu em. Gạt qua những lần chau mày vì nhìn tin nhắn ngọt ngào mà không cảm nhận được mùi hương của anh quanh quẩn, em nhủ mình rằng "yêu xa - không cần nồng nhiệt, chỉ cần bình yên."
© Nguyễn Thị Ngọc Lan – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.