Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đêm Hà Nội man mác buồn

2018-06-23 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Cuộc sống là một chuỗi tuần hoàn, kiếm tiền để sống, sống để kiếm tiền. Mải mê với vòng xoay đó, tôi dần quên mất em, quên là em cần quan tâm, cần chăm sóc, cần tôi mỗi dịp cuối tuần. Tôi cứ lao vào kiếm tiền những mong cuộc sống sau này đầy đủ, để em của tôi chẳng phải lo toan, gánh vác, nhưng có lẽ tôi đã nhầm, tiền quan trọng nhưng với em thì tôi đáng quý hơn những thứ vật chất xa xôi ấy.

***

blog radio, Đêm Hà Nội man mác buồn

Ảnh: Caoanhtuan

Hà Nội một ngày hè nóng xối xả,

Tôi có thói quen đi dạo mỗi khi buồn, căng thẳng hay mệt mỏi, hoặc đơn giản chỉ là muốn nhẹ bước sau một ngày làm việc thật dài.

Lạc chân đến BK – nơi con đường chúng tôi từng đi, nơi ghi dấu tình yêu mà giờ chỉ còn là những hoài niệm, nhớ nhớ quên quên.

Cuộc sống là một chuỗi tuần hoàn, kiếm tiền để sống, sống để kiếm tiền. Mải mê với vòng xoay đó, tôi dần quên mất em, quên là em cần quan tâm, cần chăm sóc, cần tôi mỗi dịp cuối tuần. Tôi cứ lao vào kiếm tiền những mong cuộc sống sau này đầy đủ, để em của tôi chẳng phải lo toan, gánh vác, nhưng có lẽ tôi đã nhầm, tiền quan trọng nhưng với em thì tôi đáng quý hơn những thứ vật chất xa xôi ấy.

Con người trước nay chẳng bao giờ tin vào duyên số và những gì chớp nhoáng như tôi lại bị cảm nắng em ngay lần đầu tiên ấy. Em không xinh nhưng em lại có nét duyên thầm. Trong hàng vạn người, chúng ta may mắn gặp được nhau, yêu nhau, nhưng không thể cùng nhau đi chung đường chung lối.

Cuối cùng chúng tôi quyết định buông tay sau những tháng ngày cố chấp giả vờ thương yêu. Ngày mà cả hai cảm thấy mệt mỏi rã rời, không tìm được tiếng nói chung với xung đột, cãi vã, là sống ích kỷ cho cái tôi riêng của mỗi người.

Những ngày tháng sau đó tôi lao vào công việc, mong rằng lấp được khoảng trống về em. Tôi cắt liên lạc với em, nhưng trong lòng luôn mong em hạnh phúc, tìm được người đàn ông thật sự của đời mình.

Bước chân dài lê thê trên từng con phố nhỏ. Bỗng cảm thấy mình thật nhỏ bé và lạc lõng giữa lòng thủ đô, đâu đó nghe tiếng nhạc đêm thật buồn, lòng chùng xuống như nốt trầm của bản nhạc kia.

blog radio, Đêm Hà Nội man mác buồn

Buổi đêm man mác buồn. Hà Nội bỏ lại những hối hả và nhộn nhịp của buổi ngày, khoác trên mình chiếc áo choàng màu đen vô cùng ảm đạm.

Tôi của ngày hôm nay nhớ em, nỗi nhớ da diết. Nhưng tôi của ngày mai sẽ khác, tôi không quên em, chỉ là xếp em vào nhà kho của trái tim, đặt em vào những hồi ức đẹp của tuổi thanh xuân.

Tạm biệt em – quá khứ dại khờ của tôi…

Tạm biệt đêm nay – Hà Nội buồn…

Tôi sẽ sống tốt, trân trọng, yêu thương và quan tâm người đến sau; nhất định hạnh phúc!

© Nguyễn Nhật Tú – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

back to top