Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có phải tháng tư người ta thường nói dối nhau?

2018-04-11 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Có phải tháng tư người ta vẫn hay nói dối nhau? Anh nói dối em rằng anh thích em, còn em tự dối lòng mình rằng với em anh cũng chỉ là người xa lạ.

***

blog radio, Có phải vì tháng tư nên người ta vẫn thường nói dối nhau

Anh nghĩ gì khi anh nói thích em chỉ sau đôi lần gặp mặt và vài câu chuyện không đầu không cuối. Anh nói thích em kể từ lúc với em anh vẫn là một người xa lạ, khi mà anh chẳng biết tên em. Có lẽ với anh, lời nói đó thật dễ dàng.

Em đã cố gắng tránh mặt, cố gắng để không phải nhìn thấy nhau dù là thoáng qua, cố gắng để không gặp nhau trong bất kì không gian riêng nào chỉ có hai người. Thế nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh và chúng ta đã sai. Có những thứ không thể thử dù chỉ một lần, và mối quan hệ này đáng lẽ ra không nên bắt đầu. Em không nên đến đó, không nên gặp anh, không để anh nắm lấy tay em, không nên để anh nhìn em như thế…

Em cũng biết, dù có thích em như thế nào, mình chỉ thể bước một người trước một người sau, không thể sánh vai nhau mà cùng đi dưới phố, không thể ngồi với nhau ở một góc quán quen. Trước mọi người, anh vẫn là anh, em vẫn là em. Chúng ta vẫn là những con người xa lạ, vẫn có những khoảng trống vô hình mà không bao giờ chúng ta đủ dũng cảm vượt qua, và có lẽ chính cả anh cũng không muốn vượt qua.

Bởi em biết, dù có thích em như thế nào, khi sang đường bàn tay anh vẫn không thể nắm lấy tay em. Bờ vai anh vẫn không thể để em sánh cùng. Bước chân anh vẫn không thể chậm lại để chờ em dù chỉ là trong phút giây. Em hiểu, nhưng em thấy đau. Anh hòa mình vào dòng người phía trước, không một lần nhìn lại, chỉ có em nhìn thấy tấm lưng anh, kiêu hãnh và lạnh lùng. Chính lúc đó, em biết, với anh, em chỉ là một cơn say nắng…

Khi nhận ra tất cả, em thấy mình thật ngốc và cũng thật yếu đuối. Mình thật ngốc khi bị anh kéo vào trò chơi dại dột này. Và tất nhiên, anh chưa bao giờ biết em đã và đang nghĩ gì. Và có lẽ, anh cũng chẳng bận tâm. Bởi vì anh bận lắm, quỹ thời gian của anh đã được sắp xếp đâu vào đấy, em chỉ là hạt cát từ đâu đó tự nhiên bay lạc vào mắt anh, cay một chút nhưng rồi anh sẽ vội nhanh vứt bỏ nó ra thôi. Em hiểu, và cũng không dám mong mình là gì của nhau hơn thế nữa.

blog radio, Có phải vì tháng tư nên người ta vẫn thường nói dối nhau

Với anh, câu nói anh thích em, anh yêu em dễ dàng được thốt ra thì cũng sẽ nhanh quên đi thôi. Chỉ còn mình em với những đêm trằn trọc, dằn vặt, nhớ nhung. Bởi em biết, anh chỉ là say nắng thôi…

Tháng tư về rồi, Hà Nội vẫn nắng hanh hao như thế. Em vẫn là em, còn anh vẫn là con người của thế giới bận rộn ngoài kia. Trong thế giới đó, em ở đâu? Và bao lâu nữa, hình ảnh em sẽ không còn gì trong anh? Và bao lâu nữa, em mới có thể quên anh?

Có phải tháng tư nên người ta vẫn hay nói dối nhau? Anh nói dối em rằng anh thích em còn em tự dối lòng mình rằng với em anh cũng chỉ là người xa lạ.

Về đi anh, về với gia đình của mỗi chúng ta.

Cũng như em, em đã về với ngôi nhà của em. Ấm cúng và hạnh phúc ngập tràn mặc dù chẳng có anh.

Chúng ta không thể tham lam giữ lại quá nhiều cho bản thân, chúng ta không thể chỉ nghĩ về mình trong thoáng chốc mà quên đi những trách nhiệm với gia đình, bè bạn. Đặc biệt là anh, hãy cứ kiêu hãnh và lạnh lùng như thế. Dù sau này có vô tình gặp lại nhau, chúng ta hãy cứ lướt qua nhau anh nhé.

Hãy xem tất cả chỉ là lời nói dối của tháng tư nghe anh!

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top