Phát thanh xúc cảm của bạn !

Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

2017-11-11 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Đôi khi ta hình dung ta và người là hai đường thẳng song song. Cứ mãi bước đi trên đoạn hành trình dài phía trước mà chẳng bao giờ gặp được nhau. Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

***

blog radio, Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

Đầu đông, những cơn gió lạnh tê tái ùa về, ta co ro trong cái chăn cùng con mèo bên cạnh không muốn bước xuống giường tẹo nào.Vừa khẽ chạm vào nước ta vội rụt tay lại ngay tức khắc. Chao ôi là lạnh!

Ta mặc áo thật ấm, cẩn thận đeo bao tay len và quấn khăn choàng cổ rồi mới mở cửa bước ra bên ngoài. Trên đường đi ta chợt thấy vài bông hoa quỳ lác đác chớm nở trên đồi. Dừng chân lại ngẩn ngơ, mùa đẹp nhất trong năm đang gõ cửa rồi ư? Chừng vài ngày nữa thôi là quỳ sẽ nở rộ sắc vàng bao phủ khắp con đồi. Nghĩ đến đó thôi là lòng ta có cảm giác lâng lâng đợi chờ. Rồi ta sẽ sụt sịt mũi và phải chuẩn bị chanh nóng phòng cảm lạnh nhưng bù lại ta có bầu trời trong xanh và quỳ vàng phủ khắp lối. Ước gì người có ở đây cùng ta vào lúc mùa đang đẹp nhất nhỉ! Chúng ta sẽ cầm tay nhau đi dạo qua những con dốc quanh co, qua những ngôi nhà có ban công phủ đầy hoa. Ta sẽ níu tay người và tíu tít chỉ người đây là khóm hoa cánh bướm mỏng manh, kia là giàn lồng đèn đang nhún nhảy và xa xa kia là bụi trạng nguyên đỏ rực khung trời. Nghĩ đến điều này thôi là lòng ta bình yên hạnh phúc đến lạ.

Người à! Người đang làm gì? Công việc của người dạo này thế nào rồi? Mùa đông nơi thành phố người đang ở có lạnh không? Ở nơi đây ta đang nghĩ đến người. Ta muốn hỏi người nhiều thứ lắm thế mà rụt rè nhút nhát quá nên chỉ một câu đơn giản thông thường như “Người có khỏe không?” cũng không dám thốt lên. Chỉ biết theo dấu Facebook, Instagram hay Zalo của người để biết rằng người vẫn ở đó vẫn bình an. Mà người bình an thì ta vui lắm rồi.

Tối nay hơi lạnh nên ta pha một ấm trà đối ẩm cùng con mèo lười. Khi nước sôi chế vào thì mùi trà dậy lên phảng phất trong không khí dễ chịu đến lạ. Hình như người cũng có thú uống trà thì phải? Bên ngoài có mưa người à. Uống trà ấm rồi nghe tiếng mưa lộp độp trên mái nhà thi vị lắm người ơi. Ta tự hỏi người có muốn cùng ta cạn một chén trà hay không? Trong đêm khuya thinh lặng cùng bắt mùi nồng của ấm trà. Lòng không buồn cũng chẳng vui. Bình yên thanh thản xem nhẹ chuyện thế gian. Trò chuyện với ta bâng quơ vài ba câu. Chuyện chưa dứt thì ấm trà nguội lạnh. Ta sẽ thay nước mới rồi cùng nhau ngó bên ngoài nhìn đêm vô tận bao la. Chỉ thế thôi người nhé!

blog radio, Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

Đôi khi ta tình cờ bắt gặp một bức ảnh hay một lời vu vơ của người. Ta cảm thấy như người đang nhớ đến ta. Lòng ta vui sướng vì biết trong lòng người có ta. Kì lạ nhỉ! Chúng ta chưa từng gặp nhau mà tưởng chừng như đã biết nhau từ rất lâu, hiểu nhau rất rõ như là có sự tương thông về linh hồn.
Đôi khi ta chỉ muốn nhắc người đừng thức quá khuya, đừng hút thuốc, ăn uống cho điều độ, giữ gìn sức khỏe và đừng lo lắng chi cả. Ta cảm thấy giữa ta và người có một bức tường vô hình ngăn cách mà ta chẳng đủ can đảm để vượt qua bức tường ấy.

Đôi khi ta muốn chia sẻ với người về một bộ phim mới xem, một quyển sách vừa đọc hay một bản nhạc vừa nghe.

Đôi khi ta muốn dẫn người trở về mái nhà xưa nơi ta dành một quãng đời tuổi thơ êm đẹp. Ta sẽ dắt người lên ngọn đồi quê ngoại nhìn xuống những mái nhà chìm trong sương sớm, những hàng rào dâm bụt đỏ âu, những đồi hoa cà phê nở trắng xóa. Ta sẽ nhổ một cây cỏ tranh và bày cho người nhâm nhi cái rễ ngọt. Ta sẽ kể cho người nghe những trò chơi mà khi ta còn thơ trẻ.

Đôi khi ta muốn kể cho người về những thanh âm trong trẻo của ngày cũ của bụi lục lạc ven suối. Mỗi lần gió đến là réo rắc nghe rất vui tai. Hay về những mùi hương xa xôi của bồ trà sấy lan tỏa trong không khí, của mùi hoa nhài thoang thoảng nhẹ nhàng, của mẻ cà phê rang dậy mùi bơ.

Đôi khi ta hình dung ta và người là hai đường thẳng song song. Cứ mãi bước đi trên đoạn hành trình dài phía trước mà chẳng bao giờ gặp được nhau. Biết bao giờ mới có duyên gặp gỡ?

Ta có nuôi mấy con mèo người à. Với ta thì mèo là biểu tượng của hòa bình. Vì mèo vô cùng nhạy cảm với âm thanh ồn ào và những cơn giận nên khi có một con mèo vô tư chơi đùa ở trong nhà có nghĩa là ngôi nhà ấy đang ấm áp bình yên đấy. Ta cũng thích trồng rau và nhìn hạt nảy mầm. Trông tươi xanh và tâm hồn thư thái lắm người à. Ta chẳng mong gì hơn là người chia sẻ cùng ta những niềm vui nho nhỏ. Ta rụt rè nhút nhát nên mãi chẳng dám bày tỏ với người. Nhưng người à, nếu có lỡ sau này khi ta có can đảm nói ra lòng mình thì chúng ta hãy yêu nhau nhé! Yêu nhau thật bình yên!

© Lục Lạc – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

back to top