Anh à, sau một tình yêu là gì?
2017-06-12 01:30
Tác giả:
Anh à, với anh, sau một tình yêu là gì? Là những giọt nước mắt? Là những vết xước ngổn ngang nơi trái tim chưa kịp lành? Hay là niềm tin vơi dần sau mỗi lần đổ vỡ?
Một điều mà cả anh với em đều biết, sau một tình yêu đó là sự im lặng sẽ kéo dài vô tận. Chúng ta đang giả bộ như chưa từng gặp gỡ, chưa từng tồn tại trong cuộc đời nhau, chưa từng đến và gieo thương nhớ. Nhưng tất cả chỉ là ta tự huyễn hoặc ra mà thôi. Bởi ta đâu thể làm mờ đi những ký ức hằn sau trong bộ nhớ, những mảng màu sáng tối còn quẩn quanh.
Sau tình yêu em học được nhiều điều hơn thế. Em thấy mình chẳng thể ngồi đó với những nỗi buồn không tên hết ngày qua ngày. Bởi thanh xuân đôi khi như nắng vàng mùa hạ, nhưng đôi khi lại giòn tan như miếng quẩy chớm lạnh đầu đông. Cho dù em đứng lại thì trái đất vẫn quay, cuộc sống vẫn tiếp tục, dòng người ngoài kia vẫn hối hả. Em biết cách chấp nhận thực tại, mỉm cười và bước tiếp.
Sau một tình yêu em tìm được ra giá trị cốt lõi của nó là gì? Chỉ yêu thôi không đủ để duy trì một mối quan hệ. Bởi anh đã yêu, rất yêu em nhưng chúng ta không tiếp tục song hành cùng nhau, phải không anh? Yêu chỉ là một cảm xúc mà cảm xúc có thể thay đổi từ ngày này qua ngày khác, thấu hiểu và tin tưởng thì mới là đoạn cuối của con đường tình yêu. Trong cuộc đời ta có thể yêu nhiều người nhưng để đủ thấu hiểu và tin tưởng thì chỉ có một người. Chúng ta sinh ra là hai vệt sáng tách biệt, cắt nhau tại một điểm, chứ không phải cắt nhau rồi hợp thành một cho đến khi lụi tắt.
Sau một tình yêu em nhận ra rằng, trong cuộc sống bộn bề này tình yêu không phải là tất cả. Bởi thiếu nó em vẫn sống tốt, em cần mẫn tô những sắc màu mới cho bức tranh dở dang anh để lại, em học cả nấu ăn, để thêm gia vị cho món soup tâm hồn vốn nhạt nhẽo ấy. Em vẫn xinh đẹp mỗi ngày đi làm, cuối tuần vẫn lang thang cafe đâu đó cho những cảm xúc mộng mơ, vẫn chăm chỉ đọc sách, vẫn chăm chỉ viết về những điều nhỏ nhặt hàng ngày quanh em...
Sau một tình yêu, em bắt đầu với những thói quen mới, em bớt lười biếng và nhìn mọi thứ tích cực hơn. Em không còn giữ bộ mặt phụng phịu hờn giỗi với sự đời nữa, bởi em biết rằng sẽ chẳng có ai ở đó dỗ dành khi em mang biểu cảm khó chịu ấy. Em tự mình đi qua đoạn đường mới, tiếp xúc với những con người mới, và tận hưởng cuộc sống theo một cách hoàn toàn khác em của những ngày hôm qua. Em thấy mình ổn hơn bao giờ hết.
Sau một tình yêu, niềm tin của em có vơi đi chút ít nhưng em vẫn luôn biết rằng sẽ có một người dành riêng cho em xuất hiện. Một người mà sinh ra để dành cả cuộc đời còn lại cho em và em cũng thế. Nên em không vội vàng mà nháo nhác đi tìm. Người ta vẫn nói một cánh cửa khép lại, sẽ có một cánh cửa khác mở ra, nên chẳng có lý do gì mà ta phải vội vàng đúng không anh?
Sau tất cả, ta cũng thấy được cái vô thường của cuộc sống, cái lạnh lùng của nhân gian. Cả thế giới này vẫn cứ vận hành như thường, chứ cũng chẳng có chút ảnh hưởng gì khi ta đau khổ. Vậy hà cớ gì ta cứ ngồi đó mà ôm lấy trái tim đấy thương tật, mà tự xuýt xoa cho nỗi đau của mình?
© Peaceful – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Trăm năm bên nhau
Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.
Niềm vui trọn tim anh
Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.
Bạn đang che giấu cảm xúc?
Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.
Ở lại hay ra đi
Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em
Lời hứa tháng mười (Phần 2)
Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.
Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"
Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?
Năm mới xinh tươi
Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã
Hai đầu ngọn sóng
Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.
Mùa đông dang dở
Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường
Lời ước hẹn
Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em