Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nắng và lắng

2014-08-14 01:09

Tác giả:


Yêu 24/7 - Có lẽ cậu vẫn chưa thể đủ làm tớ tin tưởng, chưa đủ hơi ấm, chưa đủ yêu thương để làm ấm lên một trái tim đã héo tàn bám víu lấy nỗi buồn mốc meo. Lần này, tớ chủ động nắm lấy tay cậu, để tìm một sợi dây liên kết nào đó, nhưng cậu rụt lại, tớ rùng mình. Rồi tự nắm lấy tay mình thật chặt, thật chặt thôi. Nắm chặt lắm rồi mà sao vẫn thấy trống vắng. Cuối cùng thì chỉ còn lại ta với ta. 


-Thân gửi T-

Đêm Hà Nội đẹp với những ánh sáng lấp lánh, gió mát lạnh. Tha thẩn thả tâm hồn theo ngọn gió, vẩn vơ nghĩ linh tinh, rồi dừng lại ở một bóng hình. Là cậu. Cậu đến cuộc đời tớ như một cơn mưa rào, và đi cũng vậy. Nhưng lại ở trong tim tớ mãi mãi, dù chỉ là trong giây phút hồi tưởng, một nỗi nhớ mơ hồ nào đó, hay một nụ cười nhẹ. Tưởng đã quên cậu rồi, tưởng xa lạ đến mức khi bước qua nhau cũng sẽ vô tình, vậy mà cái chạm khẽ vô tình cũng làm tớ rung động. 

Ta quen nhau cũng được một thời gian, nhưng chưa bao giờ có thể ngồi lại và tâm sự với nhau được cả. Hè đến, tuổi trẻ căng tràn, tình yêu, nhiệt huyết, cả nhóm chúng ta cùng lên đường đi về miền quê nghèo, gọi là để trải nghiệm. Chiếc xe đầy mùi khó chịu dễ dàng khích thích người ta nôn mửa đã bị xóa nhòa bởi tiếng hát vang suốt 3 tiếng liền trên xe. Cảnh làng quê xanh mát dần hiện ra trước mắt, đồi núi ẩn hiện mây trời, những cánh đồng lúa bát ngát. Thấy lòng bình yên lạ khi trở lại với cuộc sống thôn quê không chút ồn ào đô thị. 

“Này, giữ ví hộ tớ, để ở bên kia chả có ai không yên tâm”. Ừm thì cầm hộ, hẳn là cũng có chút tin tưởng tớ nên cậu mới dám đưa ví cho tớ. Ngày trước khi đi, tớ cặm cụi làm 1 chiếc dreamcatcher để tặng lại cho vùng đất này, hoặc đơn giản là tặng cho ai đó gọi là kỉ niệm. Tự nhiên muốn thử tự tạo cho mình cơ hội với ai đó. Nhét dreamcatcher xinh xắn vào trong ví cậu. Và bí mật. Những ngày sau đó, chúng ta dần thân thiết hơn. Những buổi chơi ma sói xuyên đêm khiến tớ phục cậu lắm, bởi vẻ mặt lạnh tanh và cái lý luận vô cùng sắc sảo để tìm ra ma sói, có khi cậu là ma sói lại được che giấu đến phút cuối. Những trưa hè nóng nực chân cậu bỗng trở thành cái gối bất đắc dĩ cho lũ con gái bọn tớ, rồi còn ngồi phe phẩy quạt nữa chứ. Cậu luôn giúp đỡ mọi người, tìm mọi cách để cho mọi người gắn kết với nhau.

Một tối, cậu xin phép ra ngoài có việc, rồi uống rượu, uống đến say luôn. Tuổi trẻ hay có những phút bồng bột, tớ không rõ hôm đó cậu có chuyện gì, chỉ là cả ngày cậu như người trên mây. Tớ chăm sóc cho cậu. Nhìn kĩ mới thấy cậu ốm quá, người mảnh dẻ, cao lêu khêu. Cả đêm hôm đó tớ chỉ ngồi nhìn cậu, mà không dám chợp mắt. Bởi tớ sợ mất cậu, sợ mất cậu thực. Định mệnh vẫn tàn nhẫn mà bao dung, mang đến cho ta niềm vui hạnh phúc, thỏa mãn ước nguyện, rồi giật phắt đi những thứ quý giá đó, để ta lại chỏng trơ một mình, để lại ta còn cô đơn hơn cả một nỗi buồn. “Cảm ơn cậu nhé!” – “Vì chúng mình là bạn thân mà”. Chả hiểu sao lúc ấy tớ lại định nghĩa cho chính mối quan hệ của chúng mình là bạn thân nữa. Có lẽ từ giấy phút đó tớ nhận ra tớ đã quý cậu lắm rồi. Thi thoảng những cơn mơ đến, hình ảnh của cậu xa rời tớ, tớ lặng lẽ nhìn theo cái lưng của cậu, khuất dần về phí chân trời, tiếng gọi bị nước mắt cuốn trôi ứ nghẹn lại nơi cổ họng. Giật mình tỉnh dậy. Tay tớ vẫn nắm chặt lấy tay cậu đấy thôi, mà sao thấy có một khoảng không vô hình nào đó lớn lắm giữa hai bàn tay. Có lẽ cậu vẫn chưa thể đủ làm tớ tin tưởng, chưa đủ hơi ấm, chưa đủ yêu thương để làm ấm lên một trái tim đã héo tàn bám víu lấy nỗi buồn mốc meo. Ngồi bó gối trong góc tường, ngắm nhìn cậu, vẫn dằn vặt tự hỏi tình cảm của chính mình. Đêm nay ì ạch bước qua từng đám mây, kéo lê một nỗi lo lắng chưa từng có. 

yeu, nang

Mỗi chiều tớ lại thích lang thang ở ngoài sân bóng, hít thật sâu mùi đất nồng nồng sau cái nắng thoảng nhẹ trong gió, cảm nhận làn gió mát lành vờn mái tóc xù, ùa vào mọi ngóc ngách của từng nhà, thấy lòng bình yên đến lạ bởi tiếng vui cười của lũ trẻ đang chơi thả diều cùng chúng ta, nhất là tiếng hét sung sướng khi cánh diều bay bổng trên trời xanh. Tớ lén nhìn cậu nhiều nhiều lắm, một thằng thích chơi đánh trận giả với lũ trẻ. 

Buổi conffession đáng nhớ, mọi người cậu thổ lộ điều bí mật, riêng tớ thì “Next nhá”, chả hiểu sao luôn. Tối đó là tối mọi người ngủ chung đầu tiên, tớ chẳng ngủ nổi. Ngắm những ngôi sao sáng xua tan bóng đêm, và nối lại thành những hình thù kì dị. Cậu ngồi xuống bên tớ. Cảm giác hồi hộp, trái tim của tớ đang thổn thức. Chuẩn bị biết bao nhiêu thứ để nói với cậu, vậy mà giờ lại đi lảm nhảm những chuyện không đâu. Cậu bắt đầu trước, nói với tớ nhiều lắm, về những người xung quanh, về tớ, về bản thân cậu, mọi thứ. “Sao cậu lại nói những điều này với tớ?” – “Vì tin cậu chứ sao? Mà sao cậu hay có những hành động ngốc nghếch thế, kiểu như cuồng nhiệt quá mức ấy, rồi lại trầm lặng đi đâu?” – “Ờ thì…”. Tớ lơ đãng nhìn vào màn đêm vô định, hình ảnh người cũ mờ ảo hiện ra, tính cách giống cậu, nhưng đã làm tổn thương tớ khiến tớ gồng mình lên và gắng quên đi, khiến con tim tớ vỡ vụn thành từng mảnh. Tớ suốt mấy năm liền tìm kiếm, gom lại và chắp vá những mảnh vỡ lại với nhau, tưởng như đã lành, vết sẹo cũng mờ đi. Nhưng hóa ra vẫn còn những dòng máu đỏ, âm ỉ thấm dần vào từng khẽ hở con tim, để một ngày trái gió, vết thương lại giần giật đau lên. Nhưng nụ cười mỉm ấy, như một viên thuốc giảm đau, tớ bắt đầu kể, kể về chàng trai năm ấy, về cảm xúc tớ dành cho cậu. Ấy là khi tớ đã mở lòng, cánh cửa ôm chặt lấy sự trống rỗng vô hồn giờ đã tìm được chìa khóa, mở tung nó ra, giải phóng nỗi buồn chất chứa bao lâu nay.Tớ tựa đầu vào vai cậu, một cảm giác được tin tưởng, yêu thương, sẻ chia: “Đừng tự ôm khư khư lấy nỗi cô đơn thế”….“Tớ thích cậu, thiệt đó”, cậu nhìn thẳng vào mắt tớ, còn tớ đang rung động, đang khát kháo cháy bỏng, nhưng chẳng thể thốt lên một lời. Tớ chỉ mỉm cười. Rồi chả ai nói với ai câu nào, chỉ ngước mắt ngắm nhìn bầu trời. Mọi thứ êm đềm đến kì diệu, con tim này cũng dịu dàng đằm thắm. Mọi thứ đến quá nhanh, tớ chẳng thể tin mình còn có thể yêu được thêm lần nữa, chẳng thể ngờ người đó lại là cậu, cũng chẳng thể xác định rõ trái tim mình, đang mong chờ một người có thể che chở hay là người thay thế bóng hình cũ thôi. Có lẽ ngay từ phút rung động đầu tiên đã biết là mất mát, ngay trong tiếng yêu đã có mầm li biệt.
yeu


Cũng từ ngày hôm đó mà chúng ta cứ quấn lấy nhau, trò chuyện hết chuyện nọ đến chuyện kia. Mai là chia tay rồi, đêm nay là đêm cuối, nằm mà cứ trằn trọc. Cậu nằm đầu kia, quay ngược lại với tớ, hai đứa thi xem ai ngủ trước, và cậu thua. Tớ ngồi cạnh cậu, ngắm nhìn khuôn mặt thiên thần, trông vô lo vô nghĩ, khác hẳn với một kẻ suy tư lắm nhu mọi khi. Mai về Hà Nội rồi, sẽ chẳng còn cơ hội được nhìn cậu ngủ nữa. Tớ sẽ mãi lưu giữ hình ảnh đẹp của cậu trong tim. 

Cũng như bao cuộc chia tay, nửa muốn quay lại, nửa muốn ra đi, chùng chình giữa bao cảm xúc kẻ ở - người về, yêu thương, xót xa, trách móc, níu kéo. Tớ để lại cả một phần trái tim tớ ở đây, khi được sống là chính mình, để lại một thứ tình cảm mong manh lại đây, chôn cất những niềm tin yêu mãnh liệt. Cậu ngồi cạnh tớ, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, khuất dần ngôi làng nhỏ xinh, chỉ hòa vào màu xanh của núi rừng. Những kí ức dịu ngọt của mùa hè thoang thoảng đâu đây, với tiếng cười vang của lũ trẻ hồn nhiên, tiếng hát vui ran của mấy chị trên cánh đồng cấy mạ, dịu dàng, bỗng thấy lòng nhẹ như đám mây kia, đang nhởn nhơ giữa ngày trời nắng. Lần này, tớ chủ động nắm lấy tay cậu, để tìm một sợi dây liên kết nào đó, nhưng cậu rụt lại, tớ rùng mình. Rồi tự nắm lấy tay mình thật chặt, thật chặt thôi. Nắm chặt lắm rồi mà sao vẫn thấy trống vắng. Cuối cùng thì chỉ còn lại ta với ta. 

Ngoài trời nắng, cái nắng chói chang của mùa hè, tớ mở tấm rèm ra, để được hòa mình vào cái nắng đó, gay gắt, nóng hổi, xót xa. Chỉ là một thứ tình cảm trong trẻo như ánh ban mai, nhẹ nhàng thoảng qua như cơn gió thu, mong manh mà thuần khiết. Tớ cũng chẳng rõ thứ tình cảm ấy có phải là tình yêu không. Nhưng nó cũng đủ làm cho tớ hạnh phúc, để có thể mở lòng ra và nhận lại một tấm lòng. Nhắm mắt lại và cả một khoảng trời riêng cho bản thân, một nơi trú ẩn khi tớ mệt mỏi, một cái gối thật êm để tớ ngả đầu, một bờ vai cho tớ gục xuống những khi mệt mỏi, một tiếng hát trong ve vào đêm gió mát, một bí mật về chiếc dreamcatcher mà cậu chẳng đoán được ra… Chỉ thế thôi. Chả cần phải định nghĩa gì. Một ngày hè nóng nực mà lòng mát lành. 

Nắng và lắng…

  • -Cherry-

Bài dự thi "Hạnh phúc vẫn đủ chỗ cho ta". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn để lại bình luận cuối bài viết tại website hoặc like và chia sẻ lại link bài viết từ trang fanpage facebook.com/yeublogviet

VIẾT ĐỂ CẢM NHẬN HẠNH PHÚC, LAN TỎA HẠNH PHÚC VÀ NHẬN NHỮNG GIẢI THƯỞNG HẠNH PHÚC! 


MỜI BẠN CLICK VÀO ĐÂY ĐỂ TÌM HIỂU VỀ CUỘC THI VIẾT "HẠNH PHÚC VẪN ĐỦ CHỖ CHO TA"

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

back to top