Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lặng lẽ như một đóa hoa quỳnh

2015-05-30 01:31

Tác giả:


Bài dự thi "Độc thân không cô đơn".

blogradio.vn - Mùi hương hoa quỳnh ngào ngạt khắp nơi. Tôi biết hôm qua hoa quỳnh nở. Hít một hơi căng lồng ngực, quỳnh hương thẫm đẫm hơi nước tràn vào trong tôi mát lạnh như liều thuốc thần kì giúp đổi mới tâm hồn. Tôi thấy nhẹ nhàng hơn trong lòng. Những gì đã không thuộc về tôi, thì không nên cố giữ làm gì, rồi cũng sẽ trôi tuột đi mà thôi.

***

Mùi hương hoa quỳnh ngào ngạt khắp nơi. Tôi biết hôm qua hoa quỳnh nở. Hít một hơi căng lồng ngực, quỳnh hương thẫm đẫm hơi nước tràn vào trong tôi mát lạnh như liều thuốc thần kì giúp đổi mới tâm hồn. Tôi thấy nhẹ nhàng hơn trong lòng. Những gì đã không thuộc về tôi, thì không nên cố giữ làm gì, rồi cũng sẽ trôi tuột đi mà thôi.

Hai mươi tuổi, yêu thương trong im lặng một ai đó sáu năm. Lần đầu tiên tôi lấy hết can đảm tỏ tình với một người con trai đó, liền bị từ chối. Từ đó đến nay chưa hề dám mở lòng mình với một ai khác.

Nhưng tôi chắc chắn rằng mình chưa hề thua cuộc trước cô đơn. Giống như một tia nắng mềm mỏng manh mà không hề yếu ớt đã rọi xuống tâm hồn tôi trong những ngày buồn của cuộc đời, tự bản thân tôi thầm nhủ rằng mình phải mạnh mẽ. Phải mạnh mẽ để tiếp tục sống tốt, vì tôi xứng đáng được đón nhận lấy những yêu thương còn nhiều hơn thế.

độc thân, mạnh mẽ, lặng lẽ, âm thầm

Rõ ràng là một cuộc tình đổ vỡ luôn tiêu tốn thời gian của con người trong việc tự hàn gắn lại vết thương trong lòng mình. Là con gái, tâm hồn càng lãng mạn, yêu càng sâu đậm mà vết thương ấy để lại càng khó lành. Tôi đâu phải ngoại lệ.

Như những giấc mộng đêm yêu cuồng nhiệt và đắm say, chợt sáng hôm sau thức giậy mới biết tất cả chỉ là ảo tưởng, chỉ là hư vô. Đến khi những ánh sáng từ phương đông rọi xuống khuôn mặt thúc giục tôi phải đứng dậy, mở cửa ra và bắt đầu một ngày mới. Sau một đêm tâm hồn tôi đầy bão dông, sáng ra vạn vật vẫn đẹp, chim vẫn hót râm ran, hoa vẫn nở, hương dịu ngọt và đắm say.

Mùi hương hoa quỳnh ngào ngạt khắp nơi. Tôi biết hôm qua hoa quỳnh nở. Hít một hơi căng lồng ngực, quỳnh hương thẫm đẫm hơi nước tràn vào trong tôi mát lạnh như liều thuốc thần kì giúp đổi mới tâm hồn. Tôi thấy nhẹ nhàng hơn trong lòng. Những gì đã không thuộc về tôi, thì không nên cố giữ làm gì, rồi cũng sẽ trôi tuột đi mà thôi.

Và những mảng màu xưa cũ, những nỗi buồn đã qua thì hãy cứ để cho nó qua. Hẳn sau những nỗi đau luôn có một niềm vui chờ đợi tôi ở phía sau, dù là rất giản đơn thôi nhưng cũng đã xoa dịu được vết thương.

Tôi ngắm nhìn bông hoa trắng muốt. Hoa quỳnh, nữ hoàng kiêu sa của nơi đêm tối. Nó luôn nở một mình trong đêm. Vì chóng nở mà cũng dễ tàn. Nên những phút giây nó xuất hiện ở trên thế gian này ngắn ngủi và đầy giá trị đến nỗi có nhiều người rất quý hoa, thường ngồi buổi đêm và ngắm hoa quỳnh nở. Vị hoa ngọt ngào buông toả vào trong không gian làm lòng người chìm dần vào vị ngọt ấy, tâm hồn thêm thanh thản.

Ban ngày có biết bao loài hoa đủ sắc đủ hương rực rỡ, quỳnh chọn đêm tối để khoe mình, âm thầm mà lặng lẽ, quỳnh hoa thanh khiết tinh khôi giữa màn đêm u tối tĩnh mịch. Để sáng dậy, khi đoá hoa quỳnh đã tàn vẫn còn chút hương thơm quyến luyến khiến người ta thấy trân trọng biết bao.

Quỳnh vẫn nở một mình trong đêm, đâu có cô đơn. Hương thơm của nó phải được lan toả trong đêm tối, khi phần lớn vạn vật đã ngủ say, trong không gian yên tĩnh trong sạch chỉ có những người yêu hoa mới thấy được vẻ đẹp thật sự của nó.

hoa quỳnh, tronh đêm, trong trắng, lặng lẽ

Hoa quỳnh, phải là người yêu nó mới được nhìn thấy tâm hồn trắng trong ấy!

Tôi đã ao ước nếu được làm một loài hoa, tôi sẽ chọn là bông hoa quỳnh trắng trong tinh khiết. Và tôi sẽ trao cho đời những hương sắc ngọt lịm của mình. Tôi muốn sống như đoá hoa ấy, thanh tao và yên bình. Nở muộn màng vào những đêm khuya và âm thầm dâng hương cho không gian tĩnh lặng. Tôi lặng lẽ sống, lặng lẽ yêu đời và lặng lẽ với giá trị riêng của mình.

Nếu cuộc đời của tôi là một đoạn đường rất dài thì tình yêu giống như những hàng cây nối đuôi nhau, dài mãi đến bất tận. Thế nhưng qua cây này lại có cây khác. Trên con đường ấy tràn ngập bóng cây. Bởi tình yêu đâu riêng nghĩa tình yêu, tôi còn “tình yêu” của gia đình, của bạn bè, của những người tôi thương mến.

Không bao giờ cô đơn trước những niềm vui, tôi chọn cách chia sẻ để niềm vui cùng lan tỏa, chỉ cần tôi sống mạnh mẽ và lạc quan trước những sóng gió cuộc đời. Một cơn gió có thể làm rung cây, nhưng cơn gió cũng giúp ta thêm phần dịu mát trong tâm hồn. Những sóng gió không phải luôn nghiệt ngã, bởi vì tôi sẽ học được thêm biết bao điều mới mẻ sau đó.

Dù rằng chàng trai của tôi có đến muộn đi chăng nữa, thì vẫn sẽ đến. Hoa quỳnh ấy, dù muộn màng thì nó vẫn nở, vẫn mang hương thơm tinh khiết ấy biếu xén không gian này.

Vậy tại sao tôi lại không bắt đầu lại từ đầu và kiếm tìm những hạnh phúc xứng đáng với bản thân mình nhỉ?

Lặng lẽ như một đóa hoa quỳnh, nhưng tinh khiết như mùi hương lan tỏa trong đêm và âm thầm một mình để chờ đợi hạnh phúc.

© Quỳnh Như – blogradio.vn

Bài tham dự cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên các mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet

         



Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

back to top