Phát thanh xúc cảm của bạn !

Quá khứ qua rồi, chỉ còn lại mình ta

2016-10-31 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Khúc hát ru tình với hai chữ biển dâu như trang nhật ký nói hộ lời cho một người ở lại. Chiều bạc nhìn trời cao làm lòng ai hồi tưởng, hình dung một người một đoạn bước chung ta, câu chuyện bẽ bàng bởi ai đó đã xa, để dạ xốn xang gửi tâm tư vào niềm nhớ. Tôi có khờ khi tôi vẫn là tôi năm đó, vẫn giữ cho mình những kỷ nệm ngày xưa, rồi thi thoảng lại đem ra dằn vặt.

***



Nghe bài hát Biển dâu (Như Quỳnh)

Nếu một ngày nhìn về phía cũ xưa, ta vẫn là ta khiêm từ mà buông bỏ, dựa dẫm thời gian để mai sau nhân ảnh sẽ xóa mờ. Hay bất chấp giữ tình yêu ở lại, vòng tay ôm người từ phía sau và nói: “Người ơi còn nhớ chăng lời, tôi yêu người còn hơn yêu tôi?”

Phút êm đềm ngày nào ta có nhau, vô ngã vô ưu dưới bầu trời cao rộng, một thuở thanh xuân, một thời tuổi trẻ, chúng ta may mắn gặp được nhau giữa thế giới tỷ người. Biết yêu thương cho trái tim ấm nóng, đổi sự đợi chờ mong mai này tìm thấy được an nhiên. Căn nhà nhỏ đơn sơ là nơi chốn đi về, và chữ “vợ chồng” buộc tình yêu hai đứa. Bữa cơm chiều anh xắn tay phụ vợ làm bếp, em khẽ cười rồi lau giọt mồ hôi trên trán anh, rồi chở em xuống phố lúc lên đèn, thành phố nhỏ có một tình yêu lớn…

Nhưng tiếc thay những ước mơ thôi không còn dệt nữa, vì chuyện của mình phải gửi lại gió mây. Em thờ ơ, anh cũng chẳng mở lời, thì tự khắc tình yêu đành gãy đoạn. Cái kết buồn không ai trong chúng ta mong đợi, đã vô tình vận vào hai kẻ phàm nhân. Cần lời giải thích thì biết bao lời cho đủ, còn muốn có một câu trả lời chỉ e lại chẳng vừa tay. Thôi thì thôi, tình từng chung nay ai nấy giữ, hai đứa dằn lòng nhìn hạnh phúc qua tay.

Khúc hát ru tình với hai chữ biển dâu như trang nhật ký nói hộ lời cho một người ở lại. Chiều bac mộ nhìn trời cao làm lòng ai hồi tưởng, hình dung một người một đoạn bước chung ta, câu chuyện bẽ bàng bởi ai đó đã xa, để dạ xốn xang gửi tâm tư vào niềm nhớ. Tôi có khờ khi tôi vẫn là tôi năm đó, vẫn giữ cho mình những kỷ nệm ngày xưa, rồi thi thoảng lại đem ra dằn vặt.

Chuyện qua rồi, chỉ còn lại mình ta

Những khi đó lại nhủ lòng hãy nhìn vào thực tại, vì chuyện đã qua rồi, giờ chỉ còn ta ở lại với ta. Sống kiếp người trong đằng đẳng ngần ấy thời gian, hẳn có biết bao lần là thân bất do kỷ, huống chi chuyện tình yêu dẫu nguyện có keo sơn và kiên định, cũng chẳng dễ dàng đạt được kết quả hằng mong. Bởi Giữa thiên thượng nhân gian, tình yêu là nghiệp quả, cứ mãi tơ tưởng cưỡng cầu lúc dây tình đứt đoạn chỉ làm khổ thân ta. Hãy đặt mọi chuyện nhẹ nhàng đi qua cho những ngày sau mình sống đời thanh thản, khi giấc mộng đã lụi tàn hóa cõi mộng trong kiếp nhân sinh… Thật cảm thấy tội cho đôi tình nhân ngày ấy, tuổi trẻ trong lành, thương quá phải không em?

Viết vội mấy dòng thơ
Kết cho chữ “đợi chờ”
Có yêu thương, còn nhớ
Ta tìm lại trong mơ…


Tôi trở về trên con đường xưa chốn cũ, cảnh vật không thay đổi nhiều sau ngần ấy năm xa, hai mùa nắng mưa vẫn đều đặn đi qua rồi lại đến, để hồi ức ngày nào ở lại phía sau lưng. Đôi cánh chim trời giờ đã lạc hướng đường bay, nên hôm nay chỉ còn mỗi anh đơn bước, in bóng trên đường, ngược nắng, chỉ còn nắng theo anh. Em xa rồi sống tận nơi nao thì làm sao còn có thể cùng nhau chung lối? Duyên ái chẳng vẹn thề tự mỗi người phải bươn chải mà quên. Anh luôn thầm mong nắng chiều trên cao mang bình yên về nơi đó, lá gió xạc xào xin giúp nương náu tình xưa. Còn tôi rồi một ngày cũng sẽ quen thôi, sẽ quên em mà bình tâm với nỗi buồn năm cũ. Những yêu thương cùng biết bao điều chưa nói tôi sẽ giữ lại cho lòng đến tận ngày mình về lại bên kia. Có thương nhau thì chờ nhau kiếp khác, còn kiếp này, người mãi là một thiên đường trong tâm tưởng của tôi…

© Thanh Tần – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top