Phát thanh xúc cảm của bạn !

Aha, mình có mặt _Phần 7

2014-10-15 11:11

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Nhím Xù, Hằng Nga

Mình lon-ton-lon-ton chạy vào trong hẻm, chạy ngang qua một ngôi nhà mà mình biết đó là nhà của mình. Nhà đóng cửa im ỉm. Mình không dừng lại mà chạy đi luôn, luồn vào con hẻm phía trên với ý định rút ngắn con đường về nhà. Ngay lúc đó một chiếc xe honda chạy ngang qua thật nhanh, và bất chợt mình cảm thấy trời đất tối thui.

Một giọng nói đắc thắng ré lên:


-Thêm một con nữa nè! Hay lắm, con cẩu này có vẻ nặng đó. Mày gọi báo cho tụi nó biết chuẩn bị dây điện và nấu nước sôi là vừa!

Đang trong lúc hoảng hốt vì không biết ất giáp chuyện gì vừa xảy ra, nhưng nghe mẫu đối thoại trên là mình biết ngay vừa mới lọt vào tay một băng nhóm chuyên bắt trộm chó để làm thịt đưa ra chợ bán. Đột nhiên đầu óc mình tỉnh táo hẳn. Khác với những con chó thật nằm bó rọ khoanh tay chịu chết, mình bắt đầu suy nghĩ thật lung để tìm cách giải thoát bản thân cũng như lũ chó đồng cảnh ngộ.

Nhờ đã từng đọc báo, mình biết cách thức hành động của băng nhóm này là trùm kín con chó trong một bao tải trước khi chích điện cho con chó chết. Bọn chúng có thể giết chết cả chục con chó trong một đêm mà không gây ra một động tĩnh gì, do đó hàng xóm hai bên cũng không hề hay biết chuyện đang xảy ra. A ha, nếu đúng vậy thì hôm nay băng nhóm này gặp xui xẻo rồi, vì con chó mà bọn chúng vừa bắt cóc không phải là con chó bình thường mà là con chó Yes!



Mình bình tĩnh nằm im chờ chiếc xe honda dừng lại, sau đó mình được khiêng vào bên trong nhưng rồi bị quăng xuống đất một cái bịch. Đau quá mình kêu lên một tiếng “Ẳng”, tức thì mình nghe nhiều tiếng sột soạt chung quanh và bất chợt một giọng nói rụt rè hỏi mình:

-Mày mới bị bọn họ bắt hả?

-Ừ. Mà hiện giờ tụi mình có mấy đứa ở đây?

-Tao không biết. Tao bị bọn họ trùm trong một cái bao bố, kín mít và tối thui đâu có nhìn thấy gì đâu.

-Tao cũng vậy.

-Tao cũng vậy.

Có nhiều tiếng nói lao nhao vang lên, và thế là mình biết ở đây có khá nhiều đồng loại của mình đang bị giam giữ trong một căn phòng tối nào đó. Mình nói:

-Bây giờ bắt đầu đếm nha, tao là số một, tới phiên đứa nào đứa đó đếm.

Một giọng nói càu nhàu nhưng đượm nhiều buồn phiền cắt lời mình:

-Sắp chết đến nơi rồi còn định chơi trò quái gì vậy pa?

Mình khích lệ đám chó đồng loại:

-Tụi mình sẽ không chết đâu. Tin tao đi. Tụi mày bắt đầu đếm nhanh đi.

“Hai”. “Ba”. “Bốn”. Những con số nối tiếp nhau và con số cuối cùng là “Tám”. Im lặng một lát, mình hỏi lại:

-Có còn đứa nào chưa đếm không?

-Không. Tụi tao đếm hết rồi. Tụi mình chỉ có tám đứa thôi.

Mình đính chính:

-Không phải “tụi mình chỉ có tám đứa thôi” mà là “tụi mình có tới tám đứa lận”. Tụi mày thử tưởng tượng đi, chỉ cần hai hoặc ba con chó dữ được thả trong sân trước thì đố có thằng ăn trộm nào dám mon men lại gần cánh cổng, huống chi tụi mình là tám con chó dữ lận! Bây giờ đứa nào muốn sống thì nghe lời tao. Còn đứa nào muốn chết thì tao cũng không ép.



Đám chó đồng loại lặng im thin thít, nhưng mình biết tụi nó đang lắng nghe mình nói. Dù có thông minh cách mấy, tụi nó cũng chỉ là chó thôi, còn mình là một thằng bé 14 tuổi mà, mình biết rõ phải làm thế nào để phá bỏ một băng nhóm bắt cóc chó theo cách của một con người chớ!

Trong bóng tối, mình tiếp tục rù rì nói chuyện với đám chó đồng loại:

-Căn nhà của bọn họ không lớn và căn phòng mà bọn họ nhốt mình cũng rất nhỏ. Tao có thể nghe rõ tiếng rửa chén bát của nhà bên cạnh, cũng như tiếng trò chuyện của lũ con nít trước sân. Tao cũng có thể nghe rõ tiếng mấy con mèo của nhà hàng xóm báo động rằng tối nay bọn họ sẽ chích điện và cạo lông tụi mình. Tao không muốn chết. Và tao biết tụi mày cũng vậy. Vậy thì sau khi tao đếm tới ba, tụi mình đồng loạt kêu cứu, kêu càng lớn càng tốt. Đứa nào biết tru thì rống cổ lên tru. Đứa nào biết hú thì ngửa cổ lên hú. Tao chắc chắn sau khi hàng xóm biết tụi mình đang bị nhốt ở đây, họ sẽ chạy vào trong giải thoát cho tụi mình.

Một giọng nói đầy vẻ nghi ngờ vàng lên:

-Mày chỉ huy tụi tao nghe ngon lành quá heng. Nhưng có chắc ăn không?

Mình khẽ nhún vai:

-Một lần làm thử bằng chục lần ngồi không.

-Ừ, tại sao tụi mình không làm thử?

-Nó nói đúng đó, tao không muốn bị chích điện và bị cạo lông đâu!

Rồi đám chó đồng loại bắt đầu nhao nhao lên:

-Tụi mình làm thử đi… Tụi mình làm thử đi…

Mình nói to lên để át tiếng nói của đám chó đồng loại:

-Đợi tao đếm tới ba nghen! Ráng sức mà rống lên nghen! Một! Hai! Ba!

Thế là tám con chó tụi mình bắt đầu ngửa cổ tru lên. Mà các bạn cũng biết rồi đó, khi bầy chó cùng tru hoặc cùng hú, âm thanh nghe vừa rùng rợn vừa náo loạn. Mình thì không tru, cũng không hú, mà mình chỉ hét toáng lên thôi: “Cứu chúng tôi với! Bọn họ sẽ giết chúng tôi vào tối nay! Cứu chúng tôi với!” Mình la muốn bể phổi, muốn xé rách cả cuống họng, dồn hết sự phẫn nộ của mình vào trong tiếng kêu cứu. Chỉ có những kẻ quá tàn ác và quá nhẫn tâm mới giết thịt chó – và ăn thịt chó – là những con vật hết sức trung thành với chủ nuôi. Mình biết chắc chắn đám chó đám mèo ở ngoài kia cũng đồng cảm với tụi mình điều đó và cất tiếng phụ họa để hỗ trợ với tụi mình.

Tác giả: Nhà văn Nguyễn Thị Bích Nga
Andrew Lang

Được thể hiện qua giọng đọc: Nhím Xù, Hằng Nga

Kỹ thuật : Nhím Xù


(...)

Bạn cũng có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
 

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Bên trong ai cũng có một vài vết thương, có kẻ biến vết thương thành một sự hiểu biết. Có người lại biến vết thương thành một nguyên nhân, sinh ra một vết thương mới đau hơn…

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Không có một tình yêu nào là vĩnh hằng cũng chẳng có lời hứa nào gọi là mãi mãi, chỉ là con người ta thích tin vào những điều đó chỉ là nhất thời để rồi một đời đợi chờ.

back to top