Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vội quên nhau trong những tháng năm tuổi trẻ

2018-02-06 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Những tháng ngày vội vã của tuổi trẻ, người ta yêu nhau còn chúng mình thì đã vội quên nhau. Quên rằng mình đã từng có những cuộc hẹn, những buổi tối cùng nhau chuyện trò hăng say. Quên rằng mình đã từng coi người kia quan trọng với mình như thế nào, thậm chí còn quên cả rằng chúng mình từng đã luôn đi bên đời nhau hết ngày này qua tháng nọ, qua những tháng năm của thanh xuân, qua từng ngày nắng ngày mưa của Sài Gòn.

***

blog radio, Lạc nhau có phải muôn đời


Những tháng ngày vội vã của tuổi trẻ, người ta yêu nhau còn chúng mình thì đã vội quên nhau. Quên rằng mình đã từng có những cuộc hẹn, những buổi tối cùng nhau chuyện trò hăng say. Quên rằng mình đã từng coi người kia quan trọng với mình như thế nào, thậm chí còn quên cả rằng chúng mình từng đã luôn đi bên đời nhau hết ngày này qua tháng nọ, qua những tháng năm của thanh xuân, qua từng ngày nắng ngày mưa của Sài Gòn.

Không biết tình yêu là cái gì mà sao kỳ diệu đến thế. Nó làm cho người ta quên đi tất cả, làm cho người ta thấy vui, thấy buồn, thấy yêu đời, có người còn thấy được những đau khổ tột cùng. Nhưng không bởi vậy mà người ta không dám tìm đến tình yêu nữa. Trải qua tất cả rồi người ta vẫn thấy cả một khoảng trời đẹp đẽ mà mình đã chìm đắm trong đấy. Qua những tháng ngày chênh vênh như thế người ta thường dừng lại để chiêm nghiệm, để buồn, rồi nghỉ ngơi, chờ đợi tình yêu đích thực của riêng mình.

Cô gái:


Sài Gòn mùa này thỉnh thoảng có những cơn mưa, một mình đi giữa phố đông người tôi nhớ ra rằng mình đã từng muốn yêu một người thật lâu. Cái thứ tình yêu ngây thơ và giản đơn vậy mà qua rồi nó lại làm tôi nhớ thật nhiều.

Cậu ấy chẳng bao giờ nói là thích tôi, chỉ cầm tay tôi thật chặt mỗi khi qua đường, mua nước mỗi khi tôi khát nước và thường để ý xem tôi đang nghĩ gì. Còn tôi, cứ vậy mà đón nhận tình cảm ấy một cách nhẹ nhàng, không nguyên tắc, không ràng buộc. Tình yêu quả thật rất kỳ diệu, mỗi việc tôi làm cùng cậu ấy đều thấy tốt hơn, học tập cũng tốt hơn, mọi khó khăn của cuộc sống đều có hướng giải quyết. Dần dần tôi phát hiện ra mình có cảm giác khác lạ đối với cậu ấy, cậu ấy đúng là người mà tôi muốn nắm tay mãi mãi. Tôi luôn ước ao rằng mình có một tình yêu không có chia tay.

Tôi thường không thích người khác trêu mình, đặc biệt lấy mình ra làm trò đùa để trêu ghẹo mình. Trong lớp chúng tôi học đa số là các anh chị lớn tuổi hơn, mọi người thường gán ghép tôi và cậu ấy. Mỗi lúc như vậy tôi đều quay ra bảo rằng “mọi người đừng có trêu em nữa”.

Những ngày tôi nghỉ học cậu ấy đều nhắn tin hỏi han. Những chuyện của mọi người gần bàn tám qua tám lại về chúng tôi những ngày tôi nghỉ học đều được chị học cùng kể lại. Chị ấy nói rằng cậu ấy thích tôi. Còn tôi chưa bao giờ được nghe câu nói đấy từ cậu ấy.

blog radio, Lạc nhau có phải muôn đời

Tôi nhớ những lần máy tính của tôi bị hỏng, cũng là một tay cậu ấy chạy tới mang đi sửa. Những tháng ngày thức khuya vất vả làm luận văn, cũng là cậu ấy nhắn tin bảo tôi gửi hình qua cậu ấy vẽ nốt cho rồi đi ngủ sớm. Những lần hai đứa lê la ở quán cà phê gần nhà tôi để làm bài, cậu ấy vẫn là để tâm đến tôi, vì sợ tôi ngủ nướng chưa dậy nên hơn 9h mới dám nhắn tin cho tôi là đã tới quán cafe rồi. Tôi biết đối với tôi cậu ấy luôn bao dung, dù tôi có giận dữ hay thế nào cũng không hề mắng mỏ hay nặng lời với tôi.

Thế rồi những năm tháng đi học cùng nhau cũng kết thúc. Có lần cậu ấy từng nhắn tin cho tôi một tin nhắn thật dài và có một câu nói mà tôi nhớ mãi:

“Vậy mà cũng quen biết nhau mấy năm trời, học xong rồi cậu sẽ chẳng nhớ tớ là ai đâu”.

Thật ra tôi hiều ý cậu ấy, nhưng thật sự trong chuyện tình cảm thì tôi vô cùng dở tệ nên chẳng biết nói gì để cậu ấy hiểu ý tôi. Tôi chỉ nhắn lại một tin nhắn cộc lốc:

“Làm sao mà quên được.”

Tôi biết chính bản thân cậu ấy cũng là người nhút nhát, ít biểu lộ tình cảm. Nhưng tôi cũng không biết phải nói làm sao khi mà trong cuộc đời của tôi chưa từng ngỏ lời yêu ai bao giờ.

Sau đó tôi chỉ thỉnh thoảng nhận được tin nhắn hỏi thăm linh tinh của cậu ấy. Rồi tôi nghĩ rằng, cậu ấy chắc là chẳng thích tôi đâu. Chỉ là biết nhau từ trước, rồi cậu ấy rủ tôi đi học anh văn, rồi tôi rủ cậu ấy đi học lên nữa. Chúng tôi cứ thế mà đi bên nhau.

Thầy và mấy anh chị trong lớp còn trêu chúng tôi là đôi bạn cùng tiến. Vậy là trong một ngày lang thang trong quán café sách ngày cuối tuần, tôi dành chút thời gian suy nghĩ và kết thúc cái suy nghĩ viển vông của mình tại đây. Nghĩ rằng cậu ấy không thích tôi và có lẽ như vậy là đủ rồi.

Chàng trai:

Tôi thích cậu ấy, thích từ cái nhìn đầu tiên. Thích từ ngày nhập học đại học đến khi học xong cao học. Suốt cả những năm tháng thanh xuân của tuổi trẻ, tôi đều không nói ra chỉ đi cạnh cậu ấy hết năm này qua năm khác.

Cậu ấy là một cô gái mạnh mẽ, kiên cường và luôn vui vẻ nhưng về phương diện tình cảm tôi không hề biết cậu ấy nghĩ gì, tôi không nắm bắt được một chút gì về vấn đề này. Tôi và cậu ấy cùng nhau đi học hết cái này đến cái kia, mục đích chính của tôi là được đi cùng cậu ấy, để được liên quan tới nhau trong đời. Chỉ vậy thôi.

Mỗi lần các anh chị trong lớp trêu chọc và gán ghép tôi và cậu ấy, tôi đều rất vui nhưng không thể hiện trạng thái tình cảm gì cả. Lúc đấy tất cả tâm trí của tôi chỉ để ý một điều duy nhất, đó là thái độ của cậu ấy thế nào. Có vẻ như không muốn bị gán ghép với tôi, lần nào cũng là cậu ấy ra mặt trước chối từ hoặc dẹp loạn để không bị trêu nữa. Chính vì vậy mà tôi đã buồn.

Nhưng chẳng vì lý do vậy mà tôi không quan tâm cậu ấy. Mỗi lần đi học tôi đều để ý xem cậu ấy đã đến chưa, hôm nay có kịp mang nước đi uống không, hôm nay tâm trạng thế nào, đi làm có vui vẻ hay không. Cả những tháng ngày vất vả thức khuya làm luận văn, thỉnh thoảng sẽ hỏi xem tiến độ đến đâu rồi. Sau đó sẽ động viên cậu ấy một vài câu. Tôi biết nhiều lúc tôi hỏi chỉ là cái cớ để được nói chuyện với cậu ấy nhiều hơn nhưng thật trong thâm tâm tôi rất muốn quan tâm tới cậu ấy.

blog radio, Lạc nhau có phải muôn đời

Những tháng ngày đi học kết thúc, tôi chẳng dám nói nhiều vì biết cậu ấy không thích mình. Nhưng tôi vẫn là chưa thích nghi được việc không được gặp cậu ấy thường xuyên. Tôi vẫn nhắn tin cho cậu ấy, nhưng rồi không có nhiều lý do để nhắn tin hỏi han nên những tin nhắn cũng thưa dần. Vì quá trình học đã kết thúc, những thứ liên quan tới nhau ít dần. Thế rồi tôi chẳng còn cái cớ gì để mà nhắn tin cho cậu ấy hằng ngày nữa.

Cậu ấy thường online rất muộn, tôi biết điều đó vì chính cậu ấy nói cho tôi biết trước lúc đi ngủ sẽ tắt hết wifi ở các thiết bị điện tử. Hơn nữa thói quen thức khuya làm bài vẫn chưa bỏ được. Tôi cũng online muộn, chỉ để chờ xem bao giờ cậu ấy đi ngủ. Có những ngày tôi cố gắng tắt máy đi ngủ trước khi mà cậu ấy vẫn còn online, nhưng tất cả là vô ích. Tôi đã không thể nào chợp mắt được và chỉ nghĩ xem cậu ấy đang làm gì, đã đi ngủ chưa.

Đã lâu rồi tôi không nói chuyện với cậu ấy, chẳng hiểu vì lý do gì mà cậu ấy cũng không nói chuyện với tôi. Tôi cố gắng tìm thêm những tin tức của cậu ấy trên Facebook, Instagram, Zalo nhưng tất cả chỉ là những dòng trạng thái cũ rích, những cuốn sách hay mà cậu ấy chia sẻ từ trước đây. Cứ thầm lặng yêu một người mà không biết người ấy có yêu mình không thật chẳng dễ dàng. Và rồi tôi và cậu ấy đã chìm vào yên lặng như thế.

Sài Gòn những ngày cuối năm, đi đâu cũng nghe người ta nói đến tất niên, mua sắm và Tết cứ thế mà dần dần đến gần. Những nơi như bến xe, ga tàu, sân bay chỉ thấy sự vộ vã, nhộn nhịp, đông đúc và tấp nập. Những con đường chỉ toàn là những đoàn người nối đuôi nhau. Đâu có vẫn có những người cùng ở một bến xe, một ga tàu, một sân bay nhưng mỗi người đi về một hướng. Có lẽ họ đã lạc nhau đến cả muôn đời.

© Minh An – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

back to top