Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu học trò vẫn mát lạnh như ly trà chanh

2017-08-21 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Suốt thời gian cuối cấp tôi mang niềm nhớ âm thầm mỗi khi nhìn thấy chỗ trống nơi Lan từng ngồi. Khung cửa sổ nơi đó hết thơ mộng khi không còn mái tóc dài bay theo gió, không còn chút thân thương để ai đó đêm về khó ngủ, tập tành làm thi sỹ nghiệp dư...

***

 Tình yêu học trò vẫn mát lạnh như ly trà chanh

Tuổi học trò của mỗi người đều gắn với một ấn tượng khác nhau. Có người nhớ mãi khoảng sân trường ngày xưa đầy nắng, phượng đỏ rơi vào hè khẽ bâng khuâng. Có người không kềm được xúc động khi nhớ về lớp học cuối cùng với bàn ghế, bảng đen cùng thầy cô đáng kính... Còn riêng với tôi, tuổi học trò như song hành cùng rất nhiều kỷ niệm với cô bạn chung lớp tên Ngọc Lan.

Chúng tôi quen nhau vì học chung từ lớp cuối cấp ba. Ngày ấy, lớp tôi rất nghịch ngợm thì Ngọc Lan lại khác biệt với những người xung quanh.Tính tình Lan hiền lành, thuộc mẫu người con gái sống nội tâm, khuôn mặt xinh đẹp cuốn hút. Đã vào niên khóa mới cùng nhau hai tháng, tôi vẫn chưa thể giao tiếp thân hơn với Lan mặc dù tôi là trưởng lớp.

Sống thu mình lại đã gây cho bạn ấy không ít phiền toái. Bắt đầu xuất hiện những trò đùa cười ra nước mắt của các "chuyên gia quấy nhiễu". Mở đầu vào một ngày, sau khi hết giờ ra chơi bước vào lớp, Ngọc Lan hai tay ôm mặt, hét lên khi nhìn thấy quyển vở môn Toán bị ai đó lấy ra đặt trên bàn và bên trên là một lọ mực đen nằm nghiêng, dòng mực chảy dài. Vẻ mặt Lan nửa sắp khóc nửa sợ sệt. Các bạn khác thấy vậy cũng tập trung đến xem. Bỗng có người nhận ra vết mực chảy dài chỉ là miếng giấy bị tô đen rồi cắt ra giống như một dòng chảy, còn lọ mực chỉ là cái lọ không.

Một thời gian sau, Lan lại khổ sở khi thường xuyên thấy một bài thơ tỏ tình kèm một... cánh hoa nhựa hoặc gói cóc, ổi muối ớt trong hộc bàn. Rồi Lan bị tiếp theo trò cột tà áo dài, dán giấy ghi dòng chữ "cần người yêu" vào lưng... Tôi thấy bức xúc nên tìm cách an ủi Lan, đồng thời quyết tìm ra chân tướng sự việc. Mãi sau này tôi mới phát hiện hai chàng trong lớp vì cảm mến Lan, muốn gây chú ý của người đẹp nên bày trò cho vui.

 Tình yêu học trò vẫn mát lạnh như ly trà chanh

Bạn sẽ hỏi tôi có thiện cảm với Lan không? Chắc chắn là có! Tôi thích Lan từ lần đầu bạn ấy chuyển vào lớp. Lan không học chung suốt ba năm như chúng tôi. Lan chỉ mới vào học đầu năm lớp 12. Tôi cũng trầm tính nên tôi với Lan thân nhau theo một cách khác. Buổi chiều sau giờ tan học, chúng tôi thường đạp xe vòng vòng trên những con đường đẹp nhất của thành phố như đường Võ Văn Tần rợp bóng me cổ thụ hay con đường buồn muôn thuở bên hông Thảo cầm viên. Chúng tôi say mê ngồi kể chuyện nhau nghe trong làn gió mát của hồ Con rùa hoặc ăn uống những món quà vặt Sài thành bên hông trường Minh Khai. Ngày nghỉ, hai đứa đi xem phim hoặc uống nước, nghe nhạc tại công viên Bách tùng diệp... Thân nhau là vậy nhưng tôi với Lan vào lớp phải giả vờ như không có gì để tránh bị chọc ghẹo. Trong nhật ký, từ khi quen nhau tôi gọi em thân thương là" ly trà chanh" của tôi...

Tình cảm học trò của chúng tôi đang êm ả như dòng sông, bỗng dưng vào một hôm nổi sóng. Chưa kịp thi học kỳ hai Lan báo với tôi phải ngừng học để bạn ấy về chăm sóc cha bệnh nặng. Hóa ra Lan chuyển vào ở cùng gia đình người chú ruột còn quê nàng là vùng đất biển Nha Trang tận miền Trung. Mãi đến tận hôm nay tôi vẫn chưa quên lần hai đứa gặp để tạm biệt. Lan nắm tay tôi khẽ nói:

- Tớ mến cậu nhiều lắm. Thời gian qua, học ở đây Lan chỉ có Tuấn là bạn thân. Không biết tớ còn có cơ hội vào học tiếp không? Dù thế nào tớ vẫn rất nhớ cậu!

- Tuấn luôn luôn chờ Lan quay lại với trường lớp, với...

Tôi bỏ lửng câu nói vì như có gì đó dâng lên nghẹn đắng, mắt hai đứa đều cay cay, ngân ngấn nước mắt. Suốt thời gian cuối cấp tôi mang niềm nhớ âm thầm mỗi khi nhìn thấy chỗ trống nơi Lan từng ngồi. Khung cửa sổ nơi đó hết thơ mộng khi không còn mái tóc dài bay theo gió, không còn chút thân thương để ai đó đêm về khó ngủ, tập tành làm thi sỹ nghiệp dư...

Hiện nay tôi bước sang tuổi ba mươi nhưng câu chuyện về cô bạn gái khiến tim tôi rung động biết yêu tuổi mười tám sẽ thiếu sót nếu tôi quên kể lại một chi tiết: cách đây hai năm khi đi du lịch, vô tình vào một quán cà phê trên đường Trần Phú ngoài Nha Trang, tôi gặp lại Lan. Bây giờ cô ấy cùng chồng làm chủ quán này. Lan đã có một đứa con năm tuổi. Cô ấy cho biết vì cha bệnh nặng không qua khỏi nên cô đành nghỉ học để đi làm phụ giúp mẹ nuôi các em. Tôi trở thành bạn tốt của vợ chồng Lan, đồng thời cũng nhận làm bố nuôi của con Lan. Mừng cho người bạn thân ngày xưa có bến đỗ bình yên, còn tôi vẫn phải tiếp tục tìm kiếm một "ly trà chanh" ưa thích cho chính mình...

© Hải Triều - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top