Những điều không nên chờ đợi trong cuộc đời
2018-01-17 01:32
Tác giả:
Nhiều người vẫn thường nói “Giá như...”, “Nếu như...” khi sự việc đã qua. Vậy tại sao chúng ta không nỗ lực cố gắng để khin nhìn lại không phải nói những câu giá như ấy nữa...
1. Đừng đợi lúc thất bại mới nhớ lời khuyên của người khác
Cổ nhân có câu: “Thuốc đắng giã tật”, Lão Tử cũng giảng: “Tín ngôn bất mỹ, mỹ ngôn bất tín”, ý tứ chính là lời nói thật thì không hoa mỹ, lời hoa mỹ thì không thật. Cho nên, lời nói thật tuy khó nghe nhưng lại có lợi cho hành động.
2. Đừng đợi lúc nguy nan mới nhớ tới bạn bè
Người bạn chân chính là người vĩnh viễn không bỏ rơi bạn, nhất là khi người ấy gặp nguy nan. Đời người có được một người bạn tri kỷ đã đủ mừng rồi.
Nếu ở hiện tại, khi một người viết tên những người bạn thân thiết của mình ra một tờ giấy và phát hiện ra rằng chỉ có một vài người thôi. Vậy thì người ấy nên đặt tâm vào việc này nhiều hơn một chút. Điều đó cũng có nghĩa là người ấy sẽ phải trở nên rộng mở hơn, tấm lòng thoáng đãng, lắng nghe và chia sẻ nhiều hơn nữa.
3. Đừng đợi lúc có chức vị mới cố gắng làm việc
Có người cả tuổi thanh xuân đều là đang đi tìm công việc như ý. Đợi đến lúc đầu bạc họ mới bắt đầu hối hận vì bản thân chấp nhất vào chờ đợi.
Có câu nói rất hay rằng: “Ở đâu có ý chí, ở đó có con đường”. Nếu một người muốn làm thành công một việc nào đó, người ấy nhất định sẽ tìm được phương pháp và đường lối. Còn một người muốn từ bỏ một việc nào đó, người ấy nhất định cũng sẽ tìm được rất nhiều cái cớ phù hợp.
Thế giới rộng lớn, chỉ cần chúng ta nguyện ý cố gắng thì ở mọi nơi đều có công việc vừa lòng như ý cả.
4. Đừng đợi lúc sinh bệnh mới ý thức được sinh mệnh là yếu ớt
Sinh mệnh con người kỳ thực rất yếu ớt, mong manh, không ai biết được chính xác ngày mai của mình sẽ ra sao. Vì sao còn không quý trọng sinh mệnh của mình?
5. Đừng đợi lúc chia lìa mới “quý trọng tình cảm”
Thế nhân luôn là đến lúc chia lìa mới hiểu được trân quý. Con người đều là “nhân vô thập toàn”, không ai là hoàn thiện, hoàn mỹ cả.
Chỉ có nuôi dưỡng cho mình một tấm lòng khoan dung, rộng lượng mới có thể dung nạp được người khác, quý trọng người khác. Đời người là một vòng tuần hoàn, kỳ thực, đối xử tốt với người khác cũng chính là đối xử tốt với bản thân mình.
6. Đừng đợi lúc có người tán thưởng mới tin tưởng chính mình
Mỗi người đều có ưu điểm và sở trường riêng của bản thân mình, không ai là “đồ bỏ đi” cả. Tự tin rất nhiều khi chính là chìa khóa của sự thành công.
Chờ đợi đến lúc có người tán thưởng mới tin tưởng chính mình, quả thực là điều đã muộn.
7. Đừng đợi lúc người khác vạch ra mới nhận lỗi lầm
Mỗi người đều có sở trường nhưng cũng có yếu điểm, “điểm mù” của mình. Sống trên đời, mỗi người đều khó tránh khỏi việc phạm phải sai lầm. Khi phạm lỗi, có người sẽ giỏi che giấu, nhưng có người lại dũng cảm thừa nhận, sửa sai. Người dũng cảm thừa nhận, sửa sai cuối cùng sẽ nhận được sự tôn trọng và yêu quý từ người khác.
Con người thường thường có xu hướng không muốn nhận lỗi, nhận khuyết điểm. Phàm là có việc gì xảy ra đều nói là do lỗi của người khác, cho rằng bản thân mình mới là đúng.
Kỳ thực, không nhận lỗi là một loại sai lầm. Người biết nhận lỗi thì chẳng những không bị mất đi cái gì, trái lại, còn hiển lộ ra đó là người có tấm lòng khoan dung độ lượng.
8. Đừng đợi lúc gia tài bạc triệu mới bố thí
Có câu nói rằng: “Tặng người hoa hồng thì trên tay sẽ lưu lại dư hương”. Cho đi là một loại hạnh phúc, càng là một loại biết ơn. “Cho đi” là mỹ đức khiến người ta vui sướng nhất.
Lòng người quả thật vô cùng kỳ lạ, khi chúng ta làm bất kể việc gì không tốt thì trong lòng sẽ thấy bất an, không vui vẻ nổi, nội tâm cũng không thoải mái. Còn nếu như một người làm việc thiện tuyệt đối không vì điều kiện gì thì trong lòng người ấy chắc chắn sẽ vô cùng hạnh phúc.
“Tặng than cho người trong ngày đông giá rét” có thể khiến người ấy cải biến được cuộc đời. Cho nên, hãy trợ giúp người khác khi họ nguy nan, cần chúng ta. Khi người khác cần trợ giúp, chúng ta nên tận lực trợ giúp họ. Đây là tâm lương thiện, là từ bi.
9. Đừng đợi lúc lâm chung mới nhận ra phải nhiệt tâm sống
Người ta ví đời người như một con sông dài, khi gió êm sóng lặng, khi lại mãnh liệt chảy xiết, nhưng phần lớn luôn là hài hòa, tươi đẹp.
Sinh mệnh con người cũng không bởi vì “sinh lão bệnh tử” của một người mà thay đổi, lại càng không bởi vì sự chán ghét, sa sút tinh thần của một người mà kéo dài. Quý trọng ngày hôm nay, trân quý những gì mình có, nhiệt tâm hướng về phía trước thì cuộc đời sẽ xinh đẹp hơn.
Sưu tầm.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Trăm năm bên nhau
Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.
Niềm vui trọn tim anh
Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.
Bạn đang che giấu cảm xúc?
Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.
Ở lại hay ra đi
Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em
Lời hứa tháng mười (Phần 2)
Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.
Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"
Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?
Năm mới xinh tươi
Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã
Hai đầu ngọn sóng
Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.
Mùa đông dang dở
Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường
Lời ước hẹn
Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em