Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy sống như thể không có ngày mai!

2016-04-06 01:00

Tác giả:


Trong cuộc sống, có rất nhiều chuyện bất ngờ xảy ra mà chúng ta không thể nào đoán trước được. Có thể hôm nay ta sống vui vẻ lạc quan nhưng biết đâu ngày mai ta không còn trên đời này nữa. Cuộc sống là vậy đó. Nhưng tôi hy vọng bạn sẽ trân trọng từng phút sống bên gia đình, người thân, bạn bè. Hãy sống như thể không có ngày mai!

***

Có một chuyên gia tâm lý nọ, rất giỏi trong việc khuyên giải những người vì chịu đả kích lớn mà mất đi niềm tin cuộc sống. Anh đã từng giúp cảnh sát khuyên giải thành công những người có ý định tự sát. Vì vậy chỉ cần có người có ý định tự sát thì cảnh sát sẽ ngay lập tức thông báo cho anh.

Một ngày nọ, cảnh sát lại nhận được án báo có người ở trung tâm thành phố muốn tự sát. Phía cảnh sát sau khi nhận được điện thoại báo án liền đến hiện trường đồng thời gọi điện thông báo cho nhà chuyên gia tâm lý. Điện thoại kêu hồi lâu, anh mới nhấc máy nghe. Cảnh sát nói vội: “Lại có vụ án lớn xảy ra rồi, trong thành phố có người muốn nhảy lầu tự sát.”

Anh thở dài nói: “Tôi biết ngay anh sẽ gọi điện cho tôi, nhưng thật xin lỗi, tôi không cứu được anh ta, tình cảnh anh ta thảm quá. Vợ và con trai yêu quý của anh ta bị xe đâm chết, không còn vợ và con cái anh ta sống còn có nghĩa lý gì? Chi bằng chết cho xong.”

Cảnh sát nghe chuyên gia nói vậy, giật mình vội vàng nói: “Ôi trời ạ, anh đang nói cái quái gì vậy? Mạng người quan trọng lắm không phải chuyện đùa đâu. Nhanh lên không không kịp mất.”

Chuyên gia bình tĩnh nói: “Tôi đang ở trên lầu của thành phố.”

Anh cảnh sát thở phào một tiếng: “Anh ở đó thì tốt rồi, mau khuyên người trên lầu đi xuống đi. Chỉ có anh mới cứu được thôi.”

Hãy sống như thể không có ngày mai!

Xin lỗi, lần này tôi không giúp được anh rôi, bởi vì người muốn nhảy lầu chính là tôi.” Nói đến đây điện thoại mất tín hiệu.

Cảnh sát gọi lại không được liền cho xe cấp cứu đến hiện trường. Khi đến thì chuyên gia tâm lý đã nằm trong vũng máu. Cảnh sát thương tiếc lắc đầu nói: “Cứu được người mà không cứu được mình, thật là bi thương.”

Trong cuộc sống, có rất nhiều chuyện bất ngờ xảy ra mà chúng ta không thể nào đoán trước được. Có thể hôm nay ta sống vui vẻ lạc quan nhưng biết đâu ngày mai ta không còn trên đời này nữa. Cuộc sống là vậy đó. Nhưng tôi hy vọng bạn sẽ trân trọng từng phút sống bên gia đình, người thân, bạn bè. Hãy sống như thể không có ngày mai!

Theo langnhincuocsong.com

Có thể bạn quan tâm:  Chấp nhận những nỗi buồn không mong đợi


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

back to top