Có một thứ tình yêu gọi là buông tay
2017-06-02 01:26
Tác giả:
Nghe bài hát Có một thứ tình yêu gọi là chia tay - A Mộc
Khi nào chúng ta không còn bên nhau nữa?
Chắc hẳn nhiều bạn sẽ nói rằng: Khi hết yêu.
Có lẽ vậy.
Khi ta yêu một ai đó, một ánh mắt của họ cũng đủ để ta xao xuyến, một nụ cười của họ cũng đủ để ta thao thức cả đêm. Ta yêu những điều tốt đẹp, bỏ qua và học cách chấp nhận những góc cạnh còn xù xì, thô ráp của họ. Thậm chí, ta có thể sẵn sàng thứ tha cho những lỗi lầm. Tình yêu là thế. Đôi khi bên cạnh nụ cười, chẳng thể nào không có những giọt nước mắt lặng lẽ rơi. Nhưng vì yêu, ta sẵn sàng nuốt giọt lệ âm thầm vào trong đáy lòng để thêm một lần yêu thương…
Nhưng khi hết yêu thì ánh mắt, nụ cười của họ ta cũng chẳng còn bận tâm. Ta bỏ quên những điều tốt đẹp vốn luôn có trong con người họ và dường như chỉ nghĩ đến những khuyết điểm của họ mà thôi. Lỗi lầm dù nhỏ cũng khó để bỏ qua.
Tại sao lại thế? Chính ta cũng không biết nữa. Có lẽ chỉ đơn giản là: khi không còn yêu, người ta cũng chẳng còn đủ bao dung, kiên nhẫn cho nhau. Và thế rồi ta lặng lẽ, cũng có thể là ồn ào, rời xa nhau.
Chuyện tình yêu muôn đời vẫn vậy. Đôi lúc là do em có lỗi. Có khi lại là anh có lỗi. Mà thường thì cả hai chúng ta đều không có lỗi. Lỗi tại tình yêu đã rời bỏ ta mà đi.
Nhưng cũng có khi người ta vẫn còn yêu nhau, tình yêu vẫn ở đó, mà cũng đành xa nhau. Nghe có vẻ thật mâu thuẫn. Vì sao vẫn còn yêu nhau lại không thể ở bên nhau? Đáng buồn thay, trong cuộc sống rộng dài và dông gió này, nghịch lí ấy lại có thật. Người ta còn yêu nhau, ấy vậy mà vẫn phải xa nhau.
Có một bài hát mang tên “Có một thứ tình yêu gọi là chia tay”, nghe có vẻ lạ lẫm. Nhưng đó lại là một thứ tình yêu vô cùng cao thượng và đầy thương đau. Yêu một người, đôi khi lại mang lại cho họ nhiều ràng buộc và tổn thương. Do đó, ta chọn cách buông tay để người được tự do bay đến bầu trời mơ ước. Ta buông tay rồi, nhưng trái tim ta vẫn ở đó, thổn thức đập từng nhịp theo bước chân người đi.
Nếu em hướng về phía bầu trời
Khao khát một đôi cánh
Anh sẽ buông tay để em được bay vút lên
Yêu một người, nhưng không có cách nào mang lại cho họ hạnh phúc.
Yêu một người, nhưng không đủ mạnh mẽ để vượt qua những cách ngăn, những dị nghị, những định kiến của người khác.
Yêu một người, nhưng ta lại yêu bản thân mình nhiều hơn. Nên không có cách nào gạt bỏ cái tôi để từ một gã khổng lồ ương ngạnh trở thành một kẻ tí hon yếu mềm…
Yêu một người, nhưng không có cách nào ở gần bên họ. Thứ tình yêu qua Facebook, Zalo... tuy nhìn thấy hình, nghe thấy tiếng, song lại chẳng thể nào trao nhau một bàn tay giữa ngày đông buốt giá, chẳng thể nào cho nhau một bờ vai để tựa vào và lặng lẽ khóc…
Thế nên ta chọn cách buông tay. Vì thương người, ta buông tay để người tìm được một bến bờ hạnh phúc khác, cái hạnh phúc mà ta chẳng thể mang lại cho người.
Rồi mai này trên đường đời hối hả, có thể ta sẽ chẳng còn nhớ đến nhau. Nỗi đau khắc khoải ngày nào, theo thời gian cũng chẳng còn nhức nhối. Nhưng trong kí ức, có lẽ ta sẽ chẳng thể nào quên: có một người vì yêu ta mà đã rời xa ta… Có một thứ tình yêu gọi là chia tay…
© Nguyên Mai – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.