Em yêu anh mà đúng không? Vậy chúng ta đừng cô đơn thêm nữa. Anh muốn có một ngôi nhà của anh và em, muốn cùng em trải qua những ngày tháng bình yên đến cuối đời. Ở bên anh em có thể làm điều em thích, anh không ép buộc em phải thay đổi gì hết. Mình bên nhau thôi em nhé!
Vợ yêu à, anh xin lỗi được không? Đã để em chờ đợi chồng lâu quá Xin lỗi em những ngày mưa tầm tã Chẳng đón đưa cho em ngả mái đầu.
Khi đàn ông hai lăm, họ bắt đầu cảm thấy có trách nhiệm với chính cuộc đời mình, và hơn hết là trách nhiệm với gia đình. Khi đó, họ sẽ chẳng còn vô tư nữa vì vừa phải gây dựng sự nghiệp cho mình, vừa phải gánh vác gia đình nhiều hơn. Vậy nên đàn ông hai lăm, họ bắ đầu phải e ngại, sợ hãi trước việc sắp phải làm người lớn.
Nếu cậu ấy để tâm, thì chỉ cần chưa đầy sáu mươi giây để gõ một cụm từ tìm kiếm trên Google, và mất thêm chưa đầy mười giây để nhận lấy kết quả. Và nếu cậu ấy có thể kiên nhẫn để đọc một chút, thì cậu sẽ biết ngay 5 cm/s là vận tốc rơi của cánh anh đào.
Anh sẽ luôn giữ sự bình yên này trong trái tim mình và mỉm cười bất cứ khi nào anh nghĩ về em.
Bài học rút ra là đừng bao giờ bắt chước người khác vì khả năng của chúng ta không giống nhau.
Khi còn trẻ, chúng ta có thể bị cuốn theo một tình yêu nồng nhiệt, lãng du, nhưng đến một độ tuổi nào đó, ai cũng khát khao một bến bờ yên ổn. Yêu đến mấy mà vẫn cô đơn khi bên nhau, chẳng thể cảm nhận được chút bình yên thì đành thôi vậy.
Hoa loa kèn nhuộm nỗi nhớ tháng Tư Trắng tinh khôi trên bờ vai bé nhỏ. Màu lá xanh thì thầm trong gió, Nắng có còn e ấp môi em?
Không còn bên cạnh anh, nhưng mãi mãi trong trái tim anh.
Khi đàn ông hai lăm, họ bắt đầu cảm thấy có trách nhiệm với chính cuộc đời mình, và hơn hết là trách nhiệm với gia đình. Khi đó, họ sẽ chẳng còn vô tư nữa vì vừa phải gây dựng sự nghiệp cho mình, vừa phải gánh vác gia đình nhiều hơn. Vậy nên đàn ông hai lăm, họ bắ đầu phải e ngại, sợ hãi trước việc sắp phải làm người lớn.