Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc vẫn còn chỗ dành cho em

2014-06-12 01:21

Tác giả:


Bài dự thi "Hạnh phúc vẫn đủ chỗ cho ta". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn để lại bình luận cuối bài viết tại website hoặc like và chia sẻ lại link bài viết từ trang fanpage facebook.com/yeublogviet

Yêu 24/7 - Em sẽ tiếp tục bước đi và sẽ lại gặp một yêu thương khác, một người dẫu chẳng đem lại cho em hạnh phúc nhưng ít ra cũng đem đến cho em sự bình yên và thanh thản. Em tin, hạnh phúc còn đủ chỗ cho em.


***
Chuyện tình yêu là chung cả một quãng đường dài, chứ không phải vài bước cỏn con bên nhau. Em đã nghĩ, mình đã thật hiểu nhau để có thể kiên nhẫn cùng nhau đi đến hết cuộc đời. Em biết chứ, mọi việc em đều phải kiên nhẫn để thực hiện, sẽ phải độc lập mà giải quyết, mà cho dù không giải quyết được em cũng phải gắng gượng tự tìm cách. Vậy nhưng dù em đã cố gắng chắc chắn, em vẫn lầm. Em lầm trong cái mộng mị tự hoang tưởng về tình yêu của anh, cho đến khi nhận được sự thay lòng của chính anh, mắt em đã rảo hoảnh nhìn anh quay đi.

Em đã từng yêu anh  tha thiết, từng muốn cùng anh tay trong tay đi về những chốn bình yên hằng mong ước. Nhưng giờ đây, tình cảm không còn được bồi đắp từ hai phía, như nốt nhạc lỗi phách, trái tim của anh đã lạc nhịp . Em nhỏ bé đến nỗi anh không nhìn thấy? Hay vô dụng đến mức anh không cần để tâm đến? Từng ngày trôi qua, rồi hoang mang khi em biết mình đã trở nên vô hình trong cuộc sống của chính anh. Bốn năm yêu nhau không bằng một giây anh vui vẻ bên người ta. Bốn năm em cố gắng vun đắp, cố gắng yêu thương và đem niềm vui đến cho anh nhưng vẫn không thể ngăn bản thân anh thay đổi. Bốn năm, em vật vã với bao nhiêu sóng gió, tan vỡ biết bao nhiêu lần em vẫn rắn rỏi nuôi dưỡng tình yêu của hai chúng ta. Đến cuối cùng, em chỉ đáng là hạt sương còn đọng trên ô kính, nắng lên rồi sẽ bốc hơi tan vào hư không, biến mất như chưa từng tồn tại. Nếu muốn tự do, muốn rời xa xin anh hãy nói một câu tròn vành rõ chữ, rằng bên em không vui, không hạnh phúc như bên người ta, em sẽ buông tay. Em sẽ trả anh lại cho bình yên thật sự, em sẽ ra đi, tuyệt nhiên không để lại dấu vết. Đúng vậy anh ơi, chỉ cần một câu tròn vành và rõ chữ.

hạnh phúc cho em

Tình yêu trong em không còn đủ bao dung để mạnh mẽ cùng anh đi tiếp. Chia tay để em đau vội một lần duy nhất, hơn là cứ gắng gượng, chỉ làm vết thương thêm âm ỉ dần dà. Cho nhau một lối đi riêng, dù là ngược lối về nhưng vẫn tốt hơn cả hai cùng nhau đau khổ. Anh và em chia tay trong một chiều mưa. Mưa rơi lã chã, em thấy có cái gì đó mằn mặn ở khóe môi em. Trong mưa, có cả nước mắt của em, đắng ngắt và nghẹn ngào.  Giọt nước mắt rơi vì con tim yếu đuối, vì quá đau, vì đôi bàn tay em hụt hẫng… Em một mình cô đơn trên đoạn đường dài, cắn chặt môi đến rướm máu chỉ để khỏi nấc lên những tiếng nghẹn ngào, chua chát. Chiều nay mưa lạnh đến tái tê lòng, em muốn được anh ôm, muốn anh nắm lấy tay em, hôn nhè nhẹ. Nhưng vòng tay ấm áp đó không còn dành cho em, bàn tay đó bận đan chặt vào một bàn tay khác…Em cô đơn lắm, cô đơn trong sâu thẳm lòng mình…

Dù có vội hay chầm chậm khẽ qua, em vẫn rảo bước tìm về những kí ức đã trôi xa. Dù cố gắng quên đi, nhưng đêm cứ kéo về những mệt nhoài với bao nhiêu khoảnh khắc mặn nồng bên nhau . Em làm sao quên đi sự quan tâm, chia sẻ của anh trong những lúc em khó khăn nhất. Anh nhớ không, mùa đông năm ấy, trong không khí lạnh lẽo ấy, anh đã nắm chặt tay em, cảm giác ấm nóng từ hơi người anh cuốn em vào những giây phút bình yên hiếm hoi trong cuộc sống, cứ như vậy anh đã tập cho em cái thói quen không thể thiếu anh. Em yêu cái tính tự lập của anh. Em xót xa khi thấy anh gục trên bàn với những bản thảo còn dở dang.  Em yêu vị cà phê đăng đắng ngòn ngọt anh pha cho em mỗi sáng. Em yêu cái xoa đầu an ủi mỗi khi em mệt mỏi vì công việc…

Tình yêu đã qua ấy là một kỉ niệm. Chính anh thay đổi, chính anh tự tay phá vỡ niềm hạnh phúc em đã cố gắng xây đắp bao năm nay, chính anh buông bỏ lời hứa về một gia đình nhỏ của chúng ta, chính anh chọn cách xa em để viên mãn với tình yêu mộng tưởng của mình.. Thế thì tại sao em phải hà khắc chịu đựng nữa làm gì, tại sao em cứ phải vờ như mình đã quên anh? Cần gì phải mụ mị làm ngơ với chính cảm xúc của mình? Em không thể sống với con người hai mặt như thế mãi được. Em phải là một cô gái thực tế trước đó, vì em không muốn để bản thân mình cứ sống ảo, cứ chờ đợi một điều dù biết rõ nó không đáng để thuộc về mình. Em là một người tự trọng, dẫu vậy em đã luôn xuống giọng trong mỗi lần cãi vã, tha thứ cho anh bao nhiêu lần rồi anh nhớ không? Nhưng giờ đây, tất cả đã chìm nghỉm xuống tận đáy thất vọng rồi anh ạ, rất khó để em có thể tha thứ. Có bao giờ anh để ý thấy em trầm lặng, ít cười hơn chưa? Có bao giờ anh nhận thấy em vì anh mà thay đổi đến mức nào không? Có bao giờ nhìn thẳng vào mắt em mà biết là em đang buồn chưa? Nghĩ kĩ đi, anh sẽ thấy mình tệ bạc đến nhường nào. Em đã từng trân trọng anh và cuối cùng cũng bị anh vứt bỏ như một thứ đồ chơi không còn dùng được. Và dẫu em thật sự thấy cô đơn, dẫu em rất cần một chỗ dựa, cần một bàn tay nắm lấy tay em khi em mệt mỏi, em vẫn không chọn cách quay về bên anh nữa.

Anh đã từng nói cuộc đời này có nhiều vết xước khi càng cố vỗ về, chỉ làm chúng thêm bỏng rát hơn. Vì tim em cũng bằng máu thịt, anh ơi, em không thể để nó cứ mãi tổn thương, cũng không thể khiến nó đứng ra chịu bất cứ vết sẹo nào nữa. Vì anh, em cứ phải ủ ê, than trách về cái lầm của mình mãi sao? Không đáng! Em sẽ đi trên con đường mới, con đường không lẫn bước chân anh qua. Em sẽ học nhiều thứ, làm nhiều việc, không để trống bất kì một khoảng thời gian nào. Cứ như thế, về đêm lại mệt đừ rồi ngủ thiếp đi, không còn thời gian nghĩ ngợi về anh nữa. Tuổi trẻ của em ít lắm, em muốn ôm trọn nó, làm những gì mình thích để sau này không phải hối tiếc. Tình yêu không có sự khóc thuê khóc mướn, chỉ có đường ai nấy bước sau khi đã cạn hết nghĩa tình. Tình yêu chỉ là cảm giác bất chợt đi qua cuộc đời nhưng nó sẽ theo thời gian và lòng người mà thay đổi. Những gì em đã lựa chọn, tất cả đều mang hơi thở của cuộc sống, nhưng em không thể để cuộc sống quyết định rằng em phải sống thế nào, lựa chọn con đường ra sao. Em phải sống một cách an nhiên, giải thoát cho tâm hồn của chính mình.

Em sẽ tiếp tục bước đi và sẽ lại gặp một yêu thương khác, một người dẫu chẳng đem lại cho em hạnh phúc nhưng ít ra cũng đem đến cho em sự bình yên và thanh thản và để bản thân em có cơ hội yêu thương người đó như yêu thương chính mình. Một người chỉ hao hao giống anh nhưng yêu em chân thành. Em tin, hạnh phúc còn đủ chỗ cho em. Em không trách, không giận, không hận thù. Quên một người thật sự là khi trong lòng không còn oán trách, không còn yêu thương, cũng chẳng hận thù. Làm đau anh hay chính em đang tự làm đau mình? Em sẽ cứ như vậy… vẫn cứ như vậy để anh mãi mãi day dứt vì đã đánh mất em. Mãi mãi anh à…

•    Mây Trắng




VIẾT ĐỂ CẢM NHẬN HẠNH PHÚC, LAN TỎA HẠNH PHÚC VÀ NHẬN NHỮNG GIẢI THƯỞNG HẠNH PHÚC! 



MỜI BẠN CLICK VÀO ĐÂY ĐỂ TÌM HIỂU VỀ CUỘC THI VIẾT "HẠNH PHÚC VẪN ĐỦ CHỖ CHO TA"

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

back to top