Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tuổi 19 cô đơn trong chính suy nghĩ của mình

2016-09-24 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - 19 tuổi - Tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, để tâm nhiều hơn, và bị chi phối nhiều hơn bởi hành động của những người xung quanh. Tuổi 19 là tự cô đơn trong chính suy nghĩ của mình.

***

19 tuổi - Dùng dằng giữa lưng chừng trưởng thành và nhỏ dại. Cái tuổi đủ buồn, đủ cô đơn, đủ nhạy cảm để nhìn cuộc đời.

19 tuổi - Không còn là những cô cậu nhóc bị bắt nạt là về mách mẹ, bị ấm ức là chạy về nhà ôm mẹ khóc. Chúng ta đã bước ra khỏi cánh cửa cấp ba, mỗi người chọn cho mình một hướng riêng để hòa nhập với môi trường rộng lớn hơn và chập chững trưởng thành.

19 tuổi - Cảm nhận nhiều hơn về nỗi buồn. Những nỗi buồn vu vơ bất chợt, những cảm xúc khó gọi thành tên. 19 tuổi - tôi trải qua nhiều nỗi buồn vụn vặt như vậy. Trái tim bắt đầu có những rung động thật sự vì một người, những hành động của người đó có thể làm mình vui hay buồn cả ngày. Tôi đã từng thức đến 3h sáng chỉ vì người đó còn online. Cảm xúc cứ đến, cứ đi tôi không kiểm soát được.

19 tuổi - Tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, để tâm nhiều hơn, và bị chi phối nhiều hơn bởi hành động của những người xung quanh. Tuổi 19 là tự cô đơn trong chính suy nghĩ của mình.

Tuổi 19 cô đơn trong chính suy nghĩ của mình

19 tuổi - Tôi với những lần đầu tiên.

Lần đầu tiên đi làm thêm, học cách kiếm tiền tức là học cách để lớn.

Lần đâu tiên tôi cảm thấy bị ức hiếp, lần đầu tiên cảm thấy ấm ức mà không thể nói cùng ai. Cứ cảm giác như cả Sài Gòn quay lưng lại với mình. Những người cứ lướt qua tôi mà chẳng biết tôi đang chịu đựng những gì. Lần đầu tiên tôi thấy Sài Gòn tàn nhẫn như vây. Bây giờ nghĩ lại có thể bố mẹ đã quá nuôi chiều tôi, có thể tôi đã có một cuộc sống êm ấm mà chẳng lo toan gì nên chỉ vì một chút hành động hôi quá của người khác cũng khiến mình buồn lòng. Nếu bây giờ đổi lại chắc tôi sẽ có những cách cư xử khác, sẽ đón nhận nó một cách mạnh mẽ hơn chứ không yếu đuối như vậy. Hóa ra, bản thân có thể lớn lên từng chút.

19 tuổi - Tôi hưởng thụ khoảng không gian của riêng mình. Thức dậy muộn, ngủ khuya, và vô vàn điều mà tôi làm trong khoảng không gian của căn phòng trọ nhỏ bé.

Hay khi tan học, không về trọ vội, tôi tấp vào một quán nước nào đó có khung cảnh ngộ ngộ, gọi một ly trà đào và cứ thế ngồi ngắm đường phố đầy tất bật này.

19 tuổi - Tôi biết thế nào là cuộc sống sinh viên, tuy khó khăn nhưng rất thú vị và đáng thử. Tôi có được nhiều bài học quý giá, có thêm nhiều người bạn đáng trân trọng, nhiều kỉ niệm đáng lưu giữ. Có buồn, có cô đơn, có tủi thân, có khóc nhưng quan trọng là tôi đã trưởng thành hơn từng ngày, tôi biết cách cư xử để khiến mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn, tôi biết bảo vệ cái tôi của mình đúng cách, biết cách tự cổ vũ bản thân, tự thưởng và yêu bản thân mình hơn. Sài Gòn đã cho tôi nhiều thứ hơn tôi tưởng...

Tuổi 19 - Trước mắt tôi cuộc đời không chỉ có màu hồng mà nó có đủ những cung bậc màu sắc...

© Tố Uyên – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm:  Có những ngày cả nỗi buồn cũng bỏ ta đi



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

Ngã rẽ

Ngã rẽ

Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Trong ánh mắt trong trẻo của họ, ta thấy tình yêu và sự chân thành. Đối với một đứa trẻ, tình yêu không phức tạp, nó là sự chân thành và nhất quán.

back to top