Tự sự của gái ế tuổi 27
2017-09-13 01:32
Tác giả:
Chỉ là một sớm mai thức dậy, hít hà thấy mùi vị thoang thoảng của loài hoa mang tên thu mà bỗng muốn lòng chững lại giữa ồn ào phố thị, giữa những bon chen ngoài kia.
Là khi chạy xe ngoài đường, bất giác đưa tay cũng bắt được chiếc lá vàng bay trong gió, rồi mỉm cười như một đứa trẻ ngây thơ, trong sáng, chưa vướng bận những cơm áo gạo tiền.
Và mỗi tối, thỉnh thoảng lại co người lại vì lạnh, cái lạnh thấm vào từng thớ thịt cứ chầm chậm, không lạnh ồn ào như đông. Và cứ thế, ta yêu thu như chính một phần của đời mình, như một phần không thể thiếu.
Cũng trải qua 27 mùa thu, mà thu nào cũng giữ nguyên vẹn cảm xúc. Sẽ là hoàn hảo nếu có ai đó nắm tay cùng bước đi, cùng đan tay vào nhau, rong ruổi trên từng cung đường, tựa vai vào nhau, thủ thỉ từng lời yêu thương. Hoặc chỉ đơn giản, ngồi ở góc quán quen thuộc, có cửa kính nhìn ra đường, chàng trai sẽ nắm chặt bàn tay cô gái, và rồi thỉnh thoảng quay nhìn nhau mỉm cười. Có những điều hạnh phúc chỉ bình dị như thế.
27 tuổi, trải qua biết bao biến cố của cuộc đời, từng thứ cảm xúc cũng đều biết một chút, không đủ để viết thành một câu chuyện nhưng cũng đủ để biết mình cần gì và muốn gì. Tuổi 27, già chưa phải, trẻ cũng không phải, bạn bè xung quanh ai cũng có một bến đỗ, một gia đình ấm êm, hẳn là còn độc thân sẽ trở thành đề tài bàn tán rôm rả. Cái tuổi 27, hai từ gái ế đã gắn chặt lên người, mà mỗi khi nhắc tới ai cũng thở dài ngao ngán. Mối bận tâm hàng đầu là bao giờ lấy chồng chứ không phải là công việc tốt không?
Này cô gái, 27 tuổi có gì to tát chứ? Chỉ là cô vẫn đang lẻ bóng một mình, chỉ là cô chưa nắm lấy bàn tay ai, chỉ là cô chưa muốn ai đón đưa. Chỉ cần thấy hạnh phúc với cuộc sống của mình là được. Cô sống cuộc đời của cô cơ mà. Tôi biết mọi người đều lo lắng cho cô, nhưng nếu hạnh phúc còn đang tắc đường, chưa kịp đến thì cô cũng cứ hạnh phúc và mỉm cười như thế nhé. Tôi biết mối tình đi qua đã lấy đi của cô biết bao nước mắt và tổn thương, tôi biết cô vẫn còn thổn thức như mọi chuyện mới xảy ra ngày hôm qua, tôi cũng biết cô cũng đã mất đi một chút niềm tin… và còn vô số điều làm cô bất an, vậy nên cô chẳng cần vội vàng làm chi.
27 tuổi, không cần một tình yêu mãnh liệt, cồn cào, chỉ cần một tình yêu bình lặng mà dài lâu, chỉ cần một bàn tay có thể nắm chặt tới hết cuộc đời này.
27 tuổi, cô hãy cứ tin vào những điều tốt đẹp nhé, rồi hạnh phúc cũng sẽ tìm thấy cô thôi, cô gái của tôi!
© Duong Thuy – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.