Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi vội đi tìm những bình yên không xa xôi

2016-10-06 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Thời gian như thước đo định vị dùng để đong đếm gian nan, khổ cực của cuộc hành trình mà tôi đang đi. Hết thảy mùi vị của mồ hôi và nước mắt, con đường đi đến thành công chưa bao giờ là dễ dàng đối với bất kì một ai. Thì ra khi con người yếu đuối nhất, họ sẽ cần đến một chốn yên bình cho phép tâm hồn thôi dậy sóng.

***

Giữa cuộc đời...

Giữa những bộn bề trôi nổi...

Tôi vội đi tìm những bình yên không xa xôi...

Lục tìm những mãnh kí ức đã vỡ tan, nơi trái tim đã từng một thời u mê khờ dại nay quay đầu tất cả hóa hư vô. Những đắng cay hờn tủi hẳn ai cũng ít nhất trải qua một lần trong đời. Dù là một thoáng chênh vênh hay một thời nồng nhiệt thì vì tình yêu chất chứa say mê, hay vì niềm tin mất dần trong một tình bạn héo úa. Sau ngần ấy sự chậm chạp nơi bước chân đã có dấu hiệu mỏi mệt, sau ngần ấy sự va vấp khiến trái tim đã bắt đầu chai sạn, con người ta mới thấu hiểu, mới ngộ ra điều gì cần thiết cho một tâm hồn khô cần điều gì xứng đáng cho một con người đã trải qua quá nhiều thương tổn.

Ngược trôi về với tuổi thơ, ấm êm với những tiếng à ơi của bà, của mẹ, tôi biết mình luôn ao ước được về lại dù chỉ là một giây ngắn ngủi nào thôi. Bình yên ngự trị trong tình yêu thương, trong sự thiết tha nơi góc khuất mang tên gia đình. Nhọc nhằn đến đâu khi đi qua bao ngày giông bão, tôi an yên đến đó khi ở cạnh những người thân yêu.

 Tôi vội đi tìm những bình yên không xa xôi

Sự bình yên mang trong mình nỗi ưu tư về thời gian hiện hữu, mang trong mình niềm khắc khoải cho một khắc dở dang. Đôi khi, con người có thể từ bỏ những ước mơ, những hoài bảo, những niềm đam mê được cống hiến, được hi sinh, để mà trở về với sự bình yên thường nhật, bên cạnh gia đình và làm tròn chữ hiếu. Đó không phải là nhu nhược hay trốn tránh, mà con người ấy đã vỡ lẻ ra những lát cắt biến dạng của xã hội. Họ vội tìm đến những yên bình như là nơi chốn cuối cùng dùng để cứu vớt lấy họ. Sự bình yên ngay lúc này mang một sự dang dở khó mà giải thích. Yên bình trong một tâm hồn tràn trề nhựa sống, yên bình trong nỗi khát khao cháy bỏng được bay cao.

Bình yên là cảm giác người dám đánh đổi tất cả mọi thứ chỉ để có được dù chỉ là vài khắc. Thời gian như thước đo định vị dùng để đong đếm gian nan, khổ cực của cuộc hành trình mà tôi đang đi. Hết thảy mùi vị của mồ hôi và nước mắt, con đường đi đến thành công chưa bao giờ là dễ dàng đối với bất kì một ai. Thì ra khi con người yếu đuối nhất, họ sẽ cần đến một chốn yên bình cho phép tâm hồn thôi dậy sóng. Thì ra, khi con người mạnh mẽ nhất, họ cũng sẽ cần đến với yên bình để một lần được yếu đuối. Sau những ngày mưa giăng đầy lối nhỏ, con người ta mới thấy yêu thêm những ngày nắng gắt đổi say mê. Sau những ngày lầm lỡ đi hoang, con người ta mới biết đặt sự chênh vênh đúng nơi, đúng chỗ.

Sau tất cả mọi thứ, con người luôn tìm đến cho mình sự thoải mái cuối cùng, dù là bằng cách nào đi nữa. Và sự an yên để mà sống, để mà được tồn tại luôn là đích đến của những con người mang trong mình tâm hồn đã từng trải qua quá nhiều điều tồi tệ. Không trách, cũng không than vãn, bởi lẽ mỗi một người được sinh ra trên trái đất này vốn dĩ đều có một số phận khác nhau. Hào nhoáng, kiêu sa hay khổ nghèo, rách nát,... thì tạo hóa vẫn sẽ luôn luôn chừa một đường thoát, một nơi chốn mà sau ngần ấy thứ họ đã nếm qua, điều họ cảm nhận duy nhất chỉ là một sự bình yên đơn giản.

© Băng Nhu – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top