Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng mình

2017-09-20 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Lớn lên, bước chân đã trải qua nhiều nơi trên mọi miền tổ quốc, đôi lúc thiết nghĩ, liệu có nơi nào yên bình hơn quê hương?

***

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng mình

Dòng đời cứ thế chảy trôi vội vã, cuốn theo cả những yên bình xưa ấy. Cứ mải miết chạy theo những điều “tấp nập” ấy khiến tôi thật mệt mỏi. Và tôi đi tìm, tìm về với khoảng lặng của riêng tôi...

Tôi tìm về với khoảng lặng của riêng tôi giữa một chiều hoàng hôn ngày muộn. Tiếng loa phát thanh hát lên tiếng ca cho những mùa gió trở. Tôi lặng lẽ lắng nghe tiếng gọi từ một miền nhớ xa xôi thẳm sâu trong tâm hồn.

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, chiều tà ngả nắng cho một ngày buồn tẻ. Có một người bị kỉ niệm đi qua… Tôi đã từng có một thuở ấu thơ vui đùa cùng một người bạn tri kỉ nhưng bây giờ đã xa cách tận phương trời. Những luống hoa mười giờ đã xế sao còn rộ? Những dư âm của buổi ban đầu đã qua lâu rồi sao mãi vẫn còn mơ?

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, những ngày lập đông trời trở gió. Đêm mưa, Hội An về khuya như một nàng thơ ngủ quên giữa rừng già vào một ngày vắng nắng. Những tiếng thanh trầm của bản Trịnh ca vang lên trong căn phòng của bố đầy cô quạnh. Giờ đây, bố vẫn còn thói quen nghe nhạc Trịnh, dẫu không còn nghiện như xưa nữa. Và chẳng biết tự khi nào, tôi đã thuộc lòng những bài mà bố vẫn thường hay mở…

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, những con đường mòn không bóng người đi, bụi bặm đùa vui vai người viễn khách, những áng mây bẻ cong vạt nắng tinh nghịch leo trèo khắp các nẻo chân trời.

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng mình

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, một bầu trời trong xanh trong đôi mắt ngây ngô chẳng muộn phiền, một dòng sông trên bờ vai, một thế giới trong con tim nhỏ bé. Lớn lên, bước chân đã trải qua nhiều nơi trên mọi miền tổ quốc, đôi lúc thiết nghĩ, liệu có nơi nào yên bình hơn quê hương?

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, một cõi thu hoang chưa từng vàng lá. Trưa trưa lại nghe tiếng mẹ ru hời. Đã có một thời tôi yêu lắm tiếng mẹ ru con, tiếng đời êm dịu lăn tròn vào giấc ngủ. Để rồi sau này, lớn lên, bất chợt giật mình khi thấy cánh cò bay ra từ câu hát. Thời đại này, tôi cứ mãi lắng tai cũng khó mà nghe thấy được một tiếng ru dịu dàng như một thuở nào.

Tôi đi tìm hoài một chốn thanh yên những chẳng biết tìm đâu, cứ quanh quẩn đuổi theo tiếng gọi của hoàng hôn, của những mùa hoa, của một thời vụng dại. Nghĩ cũng nực cười thay cho chính mình, lớn rồi mà cứ mơ mộng mãi về một thời của những câu chuyện cổ tích. Mẹ bảo, ai đôi lúc lại chẳng bâng khuâng với mớ kỷ niệm đầu đời. Ừ cũng phải, tôi chẳng biết mình có phải là một người hay mơ mộng không, nhưng sao cứ mỗi lúc cuộc sống chẳng có điều gì bận rộn, tôi lại cứ hay quay về với một miền kí ức khắc khoải…

Để thương…

Để nhớ…

Cho một thời đã qua đi…

© Nguyễn Trang Hạ Vy – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top