Tớ vẫn nhớ tất cả những gì đã đi qua
2017-01-12 01:25
Tác giả:
Rất lâu rồi mình không cùng trò chuyện, không bước cùng nhau trên con đường cũ, không còn trốn nhà giữa ban trưa bắt dế và...chẳng còn chung một giấc mơ nữa...
Tuổi thơ là thứ chỉ để người ta nhớ về mà thôi. Cuộc sống này khó tính cậu nhỉ? Nó khiến ta dở khóc, dở cười... chông chênh chẳng nơi bấu víu những lúc nặng lòng. Ai rồi cũng chọn cho mình những lối đi riêng, chọn cho mình những ước mơ để sống và cố gắng.
Thời gian thì vô tình quá đỗi. Mới đây thôi, tớ và cậu hay những đứa trẻ đồng trang lứa khác vẫn đang còn mặt búng ra sữa, hồn nhiên và vô tư lự với cuộc sống này. Ngày ngày lên lớp, bắn bi, nhảy lò cò...chiều về ra đồng chăn trâu, cắt cỏ... Vậy mà bỗng chốc, ai cũng đã mang trên mình hai chữ trưởng thành. Bận bịu với công việc, học tập, yêu thương...ta bỏ quên nhau khi nào không hay biết.
Nơi ấy, có khi nào cậu nhớ về tớ, nghĩ về những chuyện đã qua... những lần giận nhau không thèm nhìn mặt?
Còn tớ, tớ vẫn nhớ cậu. Cô bé hay cười, xinh đẹp và giỏi giang. Tớ vẫn giữ nguyên hình ảnh đó rồi cười một mình ngốc nghếch. Thỉnh thoảng tớ lại ước mình bé lại, để được sống với tuổi thơ thêm nhiều lần nữa. Tớ ích kỷ thật nhỉ, đến bây giờ vẫn chưa chịu lớn.
Lâu rồi chúng ta không liên lạc, chẳng một hỏi thăm nhau. Số điện thoại của cậu tớ vẫn lưu bằng tên cũ cách đây bảy năm về trước. Danh sách Facebook của tớ, nickname cậu vẫn sáng mỗi đêm. Nhưng sao chẳng thể mở lời dù chỉ là một câu hỏi thăm. Ta đã quá thờ ơ và vô tình rồi cậu nhỉ?
Cậu đã lớn, đã trưởng thành thật rồi. Cậu có thể giải quyết mọi khó khăn mà không cần tớ, cậu mạnh mẽ hơn và không còn khóc nhè mỗi lúc nhớ nhà như hồi đại học. Cậu có thể tự chạy xe một mình dẫu lúc trước luôn dành chỗ phía sau lưng tớ... Cậu lớn rồi hay tại tớ còn bé?
Tớ nhớ, nhớ tất cả những gì ta đã cùng nhau đi qua. Tớ mong ngày nào đấy mình gặp lại, chúng ta cùng hẹn hò trên những lối cũ. Quán chè hẻm cậu thích, món kem tớ ghiền ăn vào mùa Đông, lang thang trên cánh đồng bằng chiếc xe đạp cũ hay cùng nhau tám hết chuyện trên trời dưới đất, như vậy được không cậu? Tớ muốn nghe những ngày cậu đi qua, những ngày không có tớ. Tớ đợi ngày ấy nhé.
Cậu phải luôn vui và thật hạnh phúc đấy. Giây phút này tớ nhớ và nghĩ về cậu thật nhiều. Gửi cậu... thanh xuân của tớ.
© Tâm An – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.