Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngoài trời đổ mưa hay mưa rơi trong lòng

2017-08-25 01:35

Tác giả:


Tháng 8, bao giờ trời thôi mưa? Hết tháng dương rồi đến tháng âm. Nó mong da diết một ngày thật nắng và trong veo, nó sẽ bỏ bê công việc làm thêm, tạm gác kế hoạch kiếm tiền đi khám phá thế giới qua một bên, tạm để lại Hà Nội với những nỗi cô đơn không lý do… nó sẽ bắt xe về nhà và chờ cơn bão đi qua hiên nhà…

***

 Ngoài trời đổ mưa hay mưa rơi trong lòng

- Hà Nội mưa. Mưa trắng trời trắng đất. Mưa ngập đường ngập phố. Cả tháng nay mưa cứ day dứt mãi không thôi. Bão này đi qua, bão khác tràn về. Tháng 7 của nó đã qua từ lúc nào, vậy mà, mưa vẫn rơi và rơi hoài trên phố…

- Người ta nói mưa thường mang đến nỗi buồn, có lẽ là đúng, rất ít người thấy mưa mà lại vui, mưa ẩm ướt làm tâm trạng trùng xuống và bất chợt nhớ về điều gì đó quen thuộc. Nhưng mỗi khi mưa, đầu óc như tỉnh táo và nghĩ được nhiều thứ hơn nhất là trong đêm tối, khoảnh khắc ấy thật kì diệu.

- Sẽ chọn một bức hình ngày nắng để trưng giữa ngày mưa, vì em mong, sau cơn mưa trời sẽ sáng. Dù niềm vui vốn ngắn, nỗi buồn lại sâu, và có lẽ, rất lâu rất lâu nữa, những ánh nắng ấm áp mới lại về, sưởi ấm những ngày mưa…

- Mưa xám trời những ngày Hà Nội nổi bão. Ào ạt rơi trên ngói, mưa lạc xuống mái hiên rồi vỡ òa thành đám bụi trắng xóa, đậu hững hờ trên những cánh hoa tim tím mỏng manh ai đó vô tình để quên bên cửa sổ. Bản nhạc không lời nhè nhẹ cất lên từ khung cửa ngôi nhà đối diện vang suốt chiều mưa như thể chỉ dừng lại một chút thôi, cơn mưa ấy, cái hanh hao lạnh ấy, cả những cánh hoa tím mỏng trong veo ấy sẽ ngay lập tức tan biến đi như chưa từng tồn tại…

- Mưa trên đầu, mưa dưới đường, mưa trong lòng. Xối xả. Từ trước đến giờ nó không hề bận tâm đến chuyện nó đang ở đâu, chỉ cần thấy mưa bão là thích lắm. Ở Hà Nội cũng có cái hay của mưa bão Hà Nội. Hồ Gươm vẫn trầm và lắng ngay cả khi cơn bão đi qua. Cầu Long Biên vẫn khoác chiếc áo màu xưa cũ ấy trong mưa trong gió.

 Ngoài trời đổ mưa hay mưa rơi trong lòng

- Mưa... Dòng người, dòng xe cộ, vẫn mặc mưa bão mà thong dong trên phố. Gió vẫn nhạt nhòa tạt qua tai, táp vào cửa kính ô tô. Chỉ có điều, không gian và cả những cảm xúc không còn giống như ngày nó còn nhỏ nữa.

- Quán cà phê bên bờ sông một ngày mưa ướt, ai cũng hiền từ ngồi nhìn mưa vô định. Em bảo giá mà người ta hiểu em hơn, sẽ thấy em đáng yêu gấp nhiều lần cô gái mà người ta đang chung bước.

- Những ngày mưa rả rích - phố phường ướt sũng, lòng người hanh hao. Em lao mình ra giữa màn mưa trắng xóa, vì biết dù chỉ dừng lại một chút thôi, em sẽ chết ngập trong đám đầm lầy của cảm xúc - thứ cảm xúc hoang hoải, trống rỗng như chính màn mưa xám lạnh đến gai người. Một tay bấm, một tay vội vã che mưa, em ôm máy ảnh chạy lên phía trước dòng người hối hả.

- Tháng 8, bao giờ trời thôi mưa? Hết tháng dương rồi đến tháng âm. Nó mong da diết một ngày thật nắng và trong veo, nó sẽ bỏ bê công việc làm thêm, tạm gác kế hoạch kiếm tiền đi khám phá thế giới qua một bên, tạm để lại Hà Nội với những nỗi cô đơn không lý do… nó sẽ bắt xe về nhà và chờ cơn bão đi qua hiên nhà…

Theo stthay.net

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

back to top