Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày đẹp trời là ngày mình đi cùng nhau

2017-11-19 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Càng trưởng thành bao nhiêu, dường như cái gọi là tình yêu ấy lại càng giản đơn bấy nhiêu. Ngày còn non trẻ, chỉ mong có một tình yêu oanh oanh liệt liệt. Trưởng thành rồi lại khác, chỉ muốn có một tình yêu an bình không quá náo nhiệt…

***

blog radio,  Ngày đẹp trời là ngày đi cùng nhau

Càng trưởng thành bao nhiêu, dường như cái gọi là tình yêu ấy lại càng giản đơn bấy nhiêu. Ngày còn non trẻ, chỉ mong có một tình yêu oanh oanh liệt liệt. Trưởng thành rồi lại khác, chỉ muốn có một tình yêu an bình không quá náo nhiệt…

“Mình yêu nhau, yêu nhau bình yên thôi

Mình nói với nhau bao điều rồi

Ngày mai nắng lên, bình minh sẽ tới

Tay nắm tay chẳng cách rời.”

Mưa vẫn cứ rơi rả rích, bài hát trên radio đang phát và tôi ngồi đây gặm nhấm thời gian với nỗi buồn. Chẳng vì điều gì đó tồi tệ đã xảy ra, hay tại tâm trạng quá đỗi ngẫu nhiên lộn xộn đến tầm thường của một đứa con gái dở dở ương ương.

Rồi thời gian cứ lẳng lặng trôi qua mang theo cả tuổi trẻ của tôi, như một cơn mưa rào vội vã và ồn ào. Cơn mưa đã dứt, tuổi trẻ đã hết. Chẳng còn những lần non nớt nghĩ rằng khi yêu là đưa ra những lời hứa hẹn thật nhiều, cho rằng trái tim sẽ ngừng đập, ngừng thở khi mất đi tình yêu. Tôi chẳng còn nông nổi sống lại những ngày từng vấp ngã, đi qua lại những tổn thương từng có, và cũng chẳng đủ ngang tàng, bướng bỉnh để thay đổi và đi mãi một con đường ấy. Như có lần Trịnh Công sơn đã viết “Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa”. Tôi đã không tin cho đến khi tôi được chạm vào bông hoa đó thực sự. Ngày anh đến, cũng là lúc cả thế giới bỗng chốc như thể sụp đổ dưới chân tôi và tôi chẳng thể nào nghĩ được điều gì khác ngoài hai chữ bỏ cuộc. Vì với tôi, tuổi trẻ như một kí ức buồn, vì từng trải qua một tổn thương lớn đến như vậy, nên tôi chọn cách khép mình, muốn giấu nhẹm anh đi ở một nơi nào đó chỉ mình tôi biết, giữ cho mình tôi thôi.

blog radio,  Ngày đẹp trời là ngày đi cùng nhau

Chúng tôi nắm chặt tay nhau, đi qua những góc phố cùng nhau, ăn những món ngon cùng nhau, cứ yên lặng như vậy mà yêu nhau thôi. Trưởng thành rồi mới biết, cùng người mình yêu ăn ở quán ăn ven đường cũng là hạnh phúc. Món quà được đong đếm bằng ý nghĩa chứ không phải giá trị của nó bao nhiêu. Rồi khi một hôm gió lạnh thổi qua, sẽ tựa vai nhau luyên thuyên về mọi thứ trên đời, tất cả đồng điệu và tự nhiên đến kỳ lạ. Khoảnh khắc đó khiến tôi nghĩ rằng sau này chúng tôi vẫn sẽ ở bên nhau an nhiên như thế, bình yên như thế… Tôi chỉ muốn cuộn tròn mình trong thế giới nhỏ, tĩnh yên, một mái ấm và an phận ở bên anh, mặc kệ cho thế giới bên ngoài đang xô bồ và vội vã. Tình yêu không cần những lời hứa xa hoa, những lời thề non hẹn biển, không cần cầu kì phô trương, chỉ cần bình yên bên nhau từng ngày, lắng nghe mọi thứ về nhau, nhưng đủ để tôi thấu hiểu anh nhiều hơn. Bởi cả tôi và anh đều hiểu, bên nhau dài lâu hay không là ở cách chúng tôi cùng nắm tay nhau bình yên vượt qua sóng gió, ôm chặt nhau khi cuộc đời như bão tố gào thét, mà chẳng than vãn điều gì về nhau.

Một ngày đẹp trời là một ngày có thể bước cùng với nhau. Yêu người, bình yên bên người như vậy không phải tốt hơn ư?

Anh nói với tôi rằng, cả cuộc đời này chúng ta hãy yêu ba người thôi: người đầu tiên là sự ngây thơ non nớt, người thứ hai sẽ khắc cốt ghi tâm và người thứ ba là trọn đời. Và anh nói tôi là trọn đời của anh. Bạn có nghĩ tình yêu có âm thanh không? Âm thanh của sự an yên đến từ nhịp đập của con tim đấy. Âm thanh rất trong và rất nồng nàn…

© Felicity – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top