Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lạc mất mình trong đoạn thanh xuân cũ

2017-11-16 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Cuộc đời chưa bao giờ là câu chuyện ngôn tình ướt đẫm nước mắt và cái kết vẹn toàn. Anh đã quay lại phía sau, em vẫn đứng đó chờ anh như trước kia. Tiếc thay, anh nhìn thấy em của hôm nay nhưng em lại chờ anh của ngày hôm qua.

***

blog radio, Lạc mất mình trong đoạn thanh xuân cũ

Có ai đó đã nói: Sài Gòn hoa lệ, hoa cho người giàu và lệ cho người nghèo. Vậy còn em? Sài Gòn là giấc mơ về cuộc sống đủ đầy hay là con đường trưởng thành chật vật phải đi? Em của ngày đó đâu rồi, chỉ còn lại đây cô gái mang trong mình những ưu tư và mỏi mệt của áp lực cuộc sống.

Em đã lạc chính mình từ lâu rồi đúng không? Lạc chính mình của những năm tháng vô ưu và lạc cả cô gái như con thiêu thân chỉ biết yêu thầm mà không cần hồi đáp. Chỉ mới vài năm trước đây thôi, em cố lừa dối bản thân rằng chỉ muốn lặng lẽ dõi theo và nắm lấy đôi tay của anh ấy khi cần. Em còn nhớ dòng cảm xúc trên Instagram mà em lặng lẽ viết lên: “Em sẽ là Gatsby của anh”. Một Gatsby vẫn ôm ấp mối tình xưa cũ, yêu hết mình, làm mọi thứ để người đó vui. Em đã khóc, đã mơ và đã hạnh phúc với ý nghĩ chua xót đó bao nhiêu. Vậy mà giờ đây, em trở nên bất cần, mệt mỏi đến mức không còn muốn nhớ tới ý định xưa cũ.

Em có còn là em, hay chăng bóng tối cô độc, lo toan cơm áo gạo tiền đã không còn giữ trái tim nhiệt huyết xưa kia nữa? Không còn là cô gái hay khóc khi gặp phải chuyện buồn, không còn người than vãn đến tận đêm khuya. Em bây giờ khi mệt nhoài vội vã hẹn bạn cuối tuần, nếm lấy men cay của rượu để giết chết nỗi buồn trong lòng chứ tuyệt nhiên không thốt lên lời nào.

Tốt hay không khi đoạn tình cảm thanh xuân em đã không còn nhắc tới, người kia bây giờ đã quan tâm em, thứ quan tâm mà trước kia em khát khao? Không, em đã không còn là em, và người mà em thương là cậu ấy của những năm tháng thanh xuân. Mộc mạc, giản dị và nụ cười sáng bừng khoảng sân trường, là người kể cho em nghe về ước mơ bằng đôi mắt lấp lánh.

Anh ấy của bây giờ, của những năm tháng trưởng thành đã thôi không còn như thế. Anh đã biết toan tính, nồng đượm khói thuốc bay bay trong những cuộc vui thâu đêm, những mối tình chớp nhoáng… Anh quay về bên em nhưng chúng ta đã không còn như ngày xưa ấy. Ai cũng đổi thay chỉ là không còn cách nào viết tiếp câu chuyện tình cảm hai người.

blog radio, Lạc mất mình trong đoạn thanh xuân cũ

Cuộc đời chưa bao giờ là câu chuyện ngôn tình ướt đẫm nước mắt và cái kết vẹn toàn. Anh đã quay lại phía sau, em vẫn đứng đó chờ anh như trước kia. Tiếc thay, anh nhìn thấy em của hôm nay nhưng em lại chờ anh của ngày hôm qua.

Thanh xuân trôi qua từng kẽ tay, chúng ta không gặp nhau ở thời điểm thích hợp nhất. Có chăng chỉ là tiếng thở dài vô vọng. Cuộc đời không tươi đẹp như ước mơ, em chỉ có thể giấu chiếc hộp thanh xuân vào nơi tận cùng của trái tim. Em đã buông xuôi rồi anh à, đã quá trễ để có thể yêu anh một lần nữa. Vì chính em và chính anh đã không còn như ngày xưa, cả hai chúng ta thừa nhận ai rồi cũng đổi thay nhưng lại không thể chấp nhận hai con người trưởng thành này.

Niềm tin đã mất, em không thể tìm thấy chàng trai với ánh mắt lấp lánh khi xưa một lần nữa. Em cũng không còn là cô bạn cùng lớp chỉ lặng thầm chờ đợi anh.

Dù thế, em chưa từng hối hận, tuổi trẻ em đã từng thương, từng chờ đợi một người bằng cả trái tim. Tiếc là chúng ta không thể viết nên một cái kết ngôn tình. Anh rẽ trái tìm một người anh yêu, riêng em rẽ phải để đến với ai đó nơi cuối con đường chờ đợi em hoặc là không ai cả…

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

back to top