Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc của người cô đơn

2017-10-04 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi yêu theo cách của những người cô đơn vẫn thế. Yêu mình ngay cả khi mỏi mệt nhất. Chỉ là những cuối tuần ở cạnh nhau, tựa vai vào nhau nghe đời ngoài kia vẫn hối hả, nghe thời gian vẫn không ngừng trôi đi, chỉ có bình yên và hạnh phúc là ở lại bên mình.

***

 Hạnh phúc của người cô đơn

Tôi độc thân.

Và có lẽ tôi cô đơn.

Có lẽ càng ngày tôi càng nhận ra nỗi cô đơn ngày càng xuất hiện nhiều hơn trong cuộc sống của mình.


Tôi nhận ra mình chẳng còn hào hứng với những buổi hẹn hò giới thiệu của lũ bạn nữa. Có lẽ đã chẳng còn trẻ để đón chờ những yêu đương nồng nhiệt, tôi độc thân và hài lòng với những khoảnh khắc bình yên bên cạnh người thương. Yêu một người lớn cô đơn, hẳn là ai rồi cũng sẽ tập được thói quen không chít chát nhắn tin cả ngày, không nói chuyện thâu đêm suốt sáng mà chỉ đơn giản là những cái nắm tay thật chặt và im lặng ngồi cạnh nhau. Khi người ta lớn, người ta đủ trưởng thành và chín chắn để cảm nhận được tình yêu từ những hành động nhỏ nhất chứ tình yêu không bằng những lời nói ngọt ngào.

Tôi chợt nhận ra mình chẳng còn quá trẻ để xông pha trên những cung đường hừng hực tuổi trẻ. Tôi chọn ngày chủ nhật bên ly café nồng nàn và bản nhạc Trịnh da diết thay vì tiếng nhạc xập xình trong các quán bar. Đã từng trẻ, đã từng yêu những ngày trẻ, nên tôi biết một người lớn sẽ chọn các yêu khác. Không phải là những ngày cuối tuần quấn quýt bên nhau mà là vẫn thấy mình được yêu ngay cả khi chẳng ở cạnh nhau.

 Hạnh phúc của người cô đơn

Tôi cô đơn, tôi chọn cho mình cách yêu của những người cô đơn. Tôi thôi cầm điện thoại cả ngày, thôi online facebook hàng giờ đồng hồ, thôi cắm cúi vào những dòng chữ trên thế giới ảo như những ngày xưa tôi đã từng. Tôi chọn cho mình những trang sách đơn sơ. Tôi không còn hớt hải vội vã khi nghe âm báo tin nhắn từ chiếc điện thoại. Người trẻ vẫn mê mải những ảnh post lên mạng xã hội sao cho thật tình cảm nhất, sang chảnh nhất, xinh xắn nhất và dành cho nhau những lời yêu thương trên mạng xã hội. Nhiều khi tôi nghĩ chắc mình đã quá già để chạy theo những xu hướng như thế của giới trẻ.

Tôi cô đơn nhưng lại chọn hạnh phúc theo cách của những người cô đơn. Đó không phải là những ngày cuối tuần hối hả trên những con phố nhộn nhịp, không phải là hòa mình vào những cuộc chơi cùng hội bạn, không phải là mê mải trong những dự án chưa hoàn thành. Tôi với cuộc sống riêng của mình, đắm mình trong không gian tĩnh lặng của quán café trong ngõ nhỏ, mải miết với cuốn sách đang dang dở trên tay, trầm mặc trong tiếng nhạc nhẹ nhàng và bình yên trong mùi café nồng nàn.

Tôi yêu theo cách của những người cô đơn vẫn thế. Yêu mình ngay cả khi mỏi mệt nhất. Chỉ là những cuối tuần ở cạnh nhau, tựa vai vào nhau nghe đời ngoài kia vẫn hối hả, nghe thời gian vẫn không ngừng trôi đi, chỉ có bình yên và hạnh phúc là ở lại bên mình. Bởi cuộc sống có biết bao chông gai thử thách, được sinh ra trên đời đã là một điều tuyệt vời.

© Đoàn Hòa – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

back to top