Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có ai chờ em phía cuối mùa

2016-08-24 01:29

Tác giả:


blogradio.vn - Những ký ức xưa cứ ùa về, đánh thức mùa hoa Hà Nội, gọi tháng tám về cùng bao nỗi nhớ. Cánh hoa xoan nhỏ nhắn, xinh xắn, xòe cánh lẫn trong mưu bụi tựa giọt buồn đọng trong ánh mắt ai có người thương ở một chốn xa nào bay trong khắp đất trời. Xoan ơi đừng vội nở, có ai chờ ai phía cuối mùa!

***

Đến với Hà thành vào bất cứ thời điểm nào trong năm, lòng người vẫn cảm thấy những nét lãng mạn riêng với những sắc màu hoa lung linh hiện diện khắp phố phường. Mỗi mùa của Hà Nội được đặc trưng bởi một mùa hoa. Sự góp mặt của chúng khiến những con phố đông đúc, ồn ào trở nên tình hơn qua sự chuyển mùa của các loài hoa.

Nghe "Hà Nội 12 mùa hoa", tôi và anh tranh cãi nhau về "hoa xoan tháng Tám" trong bài hát bởi Hoa xoan thì ắt phải nở vào tháng Ba và chị Giáng Son ắt hẳn không phải là người Hà Nội. Anh bảo, hoa xoan chị Giáng Son muốn nói tới ở đây là hoa xoan dâu da, xoan dâu da nở vào tháng 5, nhưng có lần tháng 8 rồi khi những trận mưa rào nặng hạt đặc trưng của mùa hè tới thấm đẫm mặt đất, ta vẫn hít phải cái mùi nồng nồng ấy khi đi ngang một con phố, từng vạt hoa rơi xuống trắng cả con đường. Tất cả làm nên đặc trưng của một mùa hoa Hà Nội, khiến người Hà Nội đi xa không thôi thương nhớ, khắp không gian, ngõ ngách phố phường thủ đô ngập tràn màu hoa xoan.

Tôi lững thững đi qua rất nhiều mùa hoa, mùa này tôi đã tìm thấy những chùm hoa li ti, trăng trắng, e ấp làm duyên làm dáng trên một vài con phố của thủ đô nhưng mùa này đến với tôi thấy thiếu vắng như đánh mất một thứ gì đó khi không còn anh bên đời.

Có ai chờ em phía cuối mùa

Xoan mang trong mình một sức sống mãnh liệt, tràn căng của tình yêu, tuổi trẻ và đam mê. Qua một đêm mưa phùn những nụ xoan bừng thức, xoan nở nhanh một cách ngỡ ngàng. Thoạt đầu còn e ấp li ti, mấy hôm đã nở bung rợp một góc trời. Từ xa nhìn tới, tán hoa xoan như những áng mây bồng bềnh, lơ lửng giữa đất trời. Không phải nghiễm nhiên mà chị Giáng Son bảo rằng Xoan là một trong những mùa hoa của Hà Nội. Xoan đẹp một vẻ tự nhiên, thuần khiết, mộc mạc và dung dị như tâm tình người Hà Nội. Xoan nhả vào không gian phố phường một mùi hương thoang thoảng, dìu dịu, nhè nhẹ.

Tôi nhớ có lần, anh trở tôi về một vùng ngoại ô Hà Nội thăm ngoại, nơi tuổi thơ anh với bao nhiêu hồi ức, mỗi buổi sáng thức dậy, vại nước của bà đã tràn ngập những cánh hoa. Khắp không gian, ngõ ngách ngôi nhà nhỏ của bà ngập tràn hoa xoan. Hoa xoan bình dị khiêm nhường, Không rực rỡ, màu mè, hoa xoan toát lên vẻ đẹp giản dị khiến trái tim bao người xao xuyến không đua sắc, cũng không ngát hương như bao loại hoa khác, chỉ có màu trắng nhẹ nhàng. Còn những đứa trẻ sẽ níu giữ mùa hoa theo cách riêng của chúng.

Các em gái dùng những cành hoa xoan kết làm vương miện, bó lại thành bó tròn như hoa cưới. Hay nhặt từng cánh hoa bé xíu, tỉ mẩn xâu vào sợi chỉ làm nên những chiếc vòng cổ, vòng đeo tay rất xinh. Có khi những bông xoan rụng lại được nhặt để xếp thành đủ dạng hình thù ngộ nghĩnh rồi tung lên trời như những bông hoa tuyết. Nó như một khoảng trời cổ tích làm tâm hồn trở nên trong sáng, êm đềm. Và chỉ khi được tắm táp dưới lớp lớp những làn mưa hoa xoan cánh trấu, ta mới có thể gọi được thành tên cái cảm giác lung linh sắc hương, nhưng sắc hương ấy mong manh dễ vỡ, dễ tan như bóng nước.

Có ai chờ em phía cuối mùa

Hết mùa hoa thì bước sang mùa quả. Quả xoan nhỏ sai chi chít, kết thành từng chùm xanh ngăn ngắt. Quả xoan càng lớn càng căng tràn sức sống.

Mùa thì năm nào cũng có, nhưng khác chăng là trong cảm nhận của con người. Ai rồi cũng sẽ khác, cũng sẽ lớn lên theo thời gian. Xoan vẫn nở bung rơi như bao đời nay vẫn vậy. Những mối tình xưa cũ vẫn ngọt ngào trong nẻo khuất phần hồn của Hà Nội. Giữa thành phố đông đúc đôi lúc chợt chững lại khi nhìn thấy ở góc phố nào đó phủ kín màu những bông hoa xoan đang độ khoe sắc. Nhưng đôi khi, nhìn thấy màu hoa ấy, nghe trong gió cái mùi hương nồng nàn ấy, trái tim lại rộn ràng.

Những ký ức xưa cứ ùa về, đánh thức mùa hoa Hà Nội, gọi tháng tám về cùng bao nỗi nhớ. Cánh hoa xoan nhỏ nhắn, xinh xắn, xòe cánh lẫn trong mưu bụi tựa giọt buồn đọng trong ánh mắt ai có người thương ở một chốn xa nào bay trong khắp đất trời. Xoan ơi đừng vội nở, có ai chờ ai phía cuối mùa!

© Hàng Xóm – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top