Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chợ chiều ngày đông

2017-12-11 02:29

Tác giả:


blogradio.vn - Giờ đây, dù đã hơn hai mươi năm trôi qua, tôi vẫn chẳng thể nào quên được ánh mắt sáng rực của các mẹ, các bà trong buổi chiều đông đi chợ về. Dường như niềm hạnh phúc đang được lan tỏa ra và xua tan đi cái u ám của sương chiều, cái lạnh lẽo của mùa đông mà mang điều ấm áp vào từng căn nhà nhỏ.


***


Chiều… Bóng hoàng hôn trải dài cùng với cái lạnh se se của ngày đầu đông khiến không khí ẩm ẩm lành lạnh càng làm người ta thêm nhớ nhà.

Nhớ da diết những chiều được ôm mẹ bên chiếc bếp nhỏ trong cái lạnh đầu đông.

Nhớ da diết những ngày đông mẹ đi chợ chiều còn tôi thì ngồi ngóng đúng kiểu ngóng mẹ đi chợ về.

Ngày ấy, chợ chẳng phải phổ biến như bây giờ mà cứ họp theo phiên. Chợ chiều ở quê mọi người còn gọi là chợ hôm một cách dân dã. Mỗi lần đến phiên chợ là mấy đứa trẻ lại hớn hở hẳn lên bởi vì mẹ sẽ đi chợ, sẽ mang về vài xu quà bánh cho mấy đứa trẻ hảo ngọt. Tôi còn nhớ mỗi lần nghe tiếng râm ran sau lũy là biết ngay mẹ đi chợ về, tôi đều quét vội vàng cho xong cái sân gạch nhỏ mà chạy vù đi đón mẹ. Tôi chẳng còn nhớ nổi vị ngọt ngào hay cái bánh ngon ngọt hấp dẫn tôi làm sao mà mỗi lần mẹ đi chợ về mắt tôi đều sáng rực.

Lớn lên một chút, tôi năn nỉ mẹ cho đi theo trong vài phiên chợ chiều. Băng qua con đường đồng để đi nhanh ra, vài ba nón trắng nhấp nhô đi ngược chiều tôi và mẹ, ai nấy đều đang xách cái làn đầy những đồ, mắt ánh lên sáng rực xua đi cái u ám của chiều đông. Có lẽ ai cũng đang phấn khởi khi nghĩ về gương mặt đầy hy vọng của đám trẻ con ở nhà, về bữa cơm no đủ hơn thường ngày với vài món ngon.

Mẹ tôi nhìn sang cười hớn hở:

“Chợ còn đông không các bác? Hôm nay trở trời rồi, chắc nhiều cá tươi lắm nhỉ?”

Tiếng đáp lại xôn xao, dường như ai cũng đang vui hơn, gương mặt sáng hơn và nụ cười khiến cho buổi chiều đông thôi ảm đạm. Mẹ giục tôi nhanh chân để kịp ra chợ sớm, mong mua được mớ cá tươi về đãi cả nhà.

Chợ chiều họp trong một mái đình nhỏ, các bà các mẹ bày hàng trên những cái mẹt con con. Một vài mớ rau tươi của nhà trồng được, mớ cá, mớ ruốc còn bật tanh tách. Góc chợ phía xa, các bà đang túm tụm nhau trước mẹt cau trầu. Ở quê mà, miếng trầu là đầu câu chuyện, thế nên chẳng ai có thể quên được món quen thuộc ấy. Người ta mời nhau qua nhà ăn miếng trầu tươi, uống hớp nước chè xanh mới om thơm lừng, thế thôi cũng đủ làm tình làng nghĩa xóm thêm gắn chặt.


Mẹ bận rộn với việc lựa mớ cá này, chọn bó rau kia, miếng bí xanh nọ nhưng miệng vẫn không ngừng tươi cười. Xong xuôi, mẹ kéo tay tôi đi về phía bán hàng bánh. Mắt tôi sáng bừng, la liệt là những bánh. Cái mẹt có cốm non, nồi bánh đúc hay bánh đa kê vàng rượm. Nhưng món hồi ấy tôi thích nhất vẫn là bánh xèo. Viên bột dẻo nhỏ mỗi lần bỏ vào chảo dầu lại xèo lên một tiếng thật vui tai. Thế nhưng nhân đậu xanh ngon ngọt và lớp vỏ ràng ruộm thơm giòn ấy có sức mê hút tôi kỳ lạ. Thế nên mỗi lần mẹ đi chợ về tôi đều chờ đợi và lục lọi chiếc làn của mẹ chỉ vì chiếc bánh xèo thơm lừng ấy.

Ngoài bánh xèo ra, cái gian hàng con con ấy còn thêm rá bánh lá. Tôi còn nhớ bánh lá có lớp lá ngoài được luộc chín màu nâu nâu, bên trong là bột gạo được luộc chín trong vắt, nhân thịt với nấm vô cùng ngon lành. Hồi bé mẹ bảo bánh lá mềm nên thường có khi vẫn tự làm cho chị em tôi ăn. Thế nhưng có lẽ vẫn chẳng hào hứng bằng việc thấy chiếc bánh trong làn của mẹ mỗi lần đi chợ về.

Chợ chiều ở quê chỉ những món hàng quen thuộc ấy, thế mà mỗi lần đến phiên ai cũng háo hức mong chờ. Có lẽ người ta chẳng mong chờ một ngày để đi tiêu tiền mà mong chờ ngày cả nhà được ăn ngon lành hơn, bọn nhỏ được thêm cái bánh ngọt hay là ước mơ cho ngày cuộc sống được no đủ hơn.

Giờ đây, dù đã hơn hai mươi năm trôi qua, tôi vẫn chẳng thể nào quên được ánh mắt sáng rực của các mẹ, các bà trong buổi chiều đông đi chợ về. Dường như niềm hạnh phúc đang được lan tỏa ra và xua tan đi cái u ám của sương chiều, cái lạnh lẽo của mùa đông mà mang điều ấm áp vào từng căn nhà nhỏ.

© Đoàn Hòa – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

back to top