Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chân trời mùa hạ cũ

2015-07-15 01:00

Tác giả: Đinh Thị Thu Hà


blogradio.vn - Kỉ niệm mới như vừa mới ngày hôm qua vậy mà đã 7 năm rồi kể từ mùa hạ ấy, những lúc đối mặt với cuộc sống mưu sinh lại thấy nhớ những ngày được sống hồn nhiên vui tươi ngày đó.

***

Trên những góc phố Sài Gòn ở đường Đinh Bộ Lĩnh, đường Võ Thị Sáu, cầu Thị Nghè, vòng xoay Trần Hưng Đạo… hoa phượng đỏ, hoa điệp vàng, hoa bằng lăng tím đã nở rực một góc trời trong lấp lánh nắng hè.

Hít thật sâu vào lồng ngực hương mùa hè có chút hanh hao, oi nồng rất riêng này và cố gắng níu giữ những nhẹ nhàng đang len lỏi trong tâm hồn. Bao bâng khuâng của kỉ niệm âm thầm rả rích trong lòng, cứ thế lặng dần miên man trở về với những yêu thương đong đầy của mùa hạ nhớ. Dẫu đã qua năm tháng học trò, đã qua bao ngày tháng phôi pha, ta vẫn muốn trở về lối cũ trường xưa, về để lại được một lần nữa ngồi dưới góc phượng nhặt những cánh hoa rơi bâng khuâng trong một chiều phai nhạt nắng. Về lại với những tháng ngày chúng ta đã sống bằng cả con tim và tất cả những tình cảm trong sáng nhất dành cho nhau.

Nhớ từng gương mặt thân quen trong lớp, nhớ năm tháng quậy phá của đời học sinh, cái tuổi mà lớn cũng chưa lớn nhưng nói là trẻ con cũng chẳng phải, cứ tinh nghịch quậy phá hết mình như cái tuổi ẩm ương đó.

mùa hạ cũ

Nhớ những ngày đi học muộn, lúi húi ngó trước ngó sau để trèo tường trốn vào lớp, nhớ ngày cả lớp quậy tưng bừng, giấu cặp sách của thầy trong tiết thể dục cuối cùng bị thầy phạt chạy 10 vòng quanh sân mệt lử cả người nhưng trong mắt đứa nào cũng cười thích thú.

Nhớ cái ngày nghịch dại bỏ tiết để đi ăn quán, bị thầy bí thư bắt lên Đoàn trường viết bản kiểm điểm, đòi thông báo về cho phụ huynh khiến mặt mấy đứa con gái tái mét, may nhờ có thầy chủ nhiệm xin giùm. Sau này mỗi lần có dịp gặp lại, thầy chủ nhiệm lại nhắc lại chuyện này.

Và nhớ những ngày hạ cuối cùng của đời học sinh ấy, khi những cây phượng nở rực sân trường cùng tiếng ve râm ran gọi hè càng khiến lòng của mỗi đứa học sinh cuối cấp lại càng nôn nao. Hai chữ “cuối cùng” chứa đựng bao nhiêu cảm xúc chẳng nói được thành lời. Là buổi học cuối cùng, là giờ học cuối cùng của đời học sinh, là ngày thi tốt nghiệp cuối cùng. Lúc đó chỉ muốn thời gian ngừng lại mãi ở giây phút ấy.

Vì đó là mùa hạ cuối nên nhớ rõ lắm tiếng ve đầu tiên cất tiếng kêu râm ran là vào tiết cuối môn Anh văn. Nhớ rõ thời khắc mình ồ lên bất ngờ khi nhìn thấy cánh hoa phượng nở đầu tiên vào giờ ra chơi giữa giờ khi hết tiết môn toán.

Ngày tổng kết năm học, cả lớp cùng mang dép lào màu đỏ. Sân trường hôm ấy nổi trội màu dép lào đỏ của lớp, lúc thầy hiệu trưởng lên dặn dò chia sẻ và tự hát bài "Phượng hồng" tặng các bạn học sinh khối 12 sắp ra trường, cả lớp chẳng ai cầm nổi nước mắt. Buổi lễ kết thúc từ lâu vậy mà chẳng có đứa nào chịu về, kéo nhau đi chụp hình tập thể, lại đi tìm thầy cô chụp bằng được vài tấm hình. Cùng đi khắp sân trường, cùng ngồi vào bàn học, chỗ ngồi cũ, cùng nhìn lên bảng lần cuối. Rồi cả lớp cùng ra đứng thành vòng tròn trước sân trường, tất cả cùng nắm tay nhau hát vang bài "Mong ước kỉ niệm xưa". Mắt đứa nào cũng đỏ hoe nhưng miệng vẫn hát, chúng mình đã nắm tay nhau thật chặt, ôm nhau thật chặt và cùng chúc cho nhau thành công trên con đường đã chọn. Nhớ lắm giây phút ấy, nhớ mãi cái ngày hôm ấy, nhớ bầu không khí của mùa hè ấy vẫn đậm nguyên trong ký ức. Mười 12 năm cắp sách tới trường, 12 năm được sống với những gì hồn nhiên nhất, vô tư nhất nhất dừng tại mùa hè này.

mùa hạ cũ

Tất cả như một cuốn phim quay chậm lại trước mắt, nhớ ánh nắng chiếu trên mảng tường vàng loang lổ ghi dấu thời gian và bao nhiêu kỉ niệm. Nhớ một bàn tay bất ngờ đặt lên vai trong buổi chiều hạ cuối ấy. Đó là những hồi ức đẹp đẽ về một thời áo dài ngượng nghịu trên sân trường đầy gió. Đó cũng là niềm kiêu hãnh khi được nói "Ngày xưa ấy tôi đã từng..." của những ai đã và đang đi qua những tháng ngày cấp ba nhiều lo toan và ngã rẽ tương lai.

Một ngày vốn không dài nhưng một tháng, rồi một năm, mùa đến mùa đi nối tiếp nhau cứ như vòng quay vô hình mãi. Đến khi giật mình nhìn lại thì hóa ra mình đã bước đi cả một đoạn đường dài. Kỉ niệm mới như vừa mới ngày hôm qua vậy mà đã 7 năm rồi kể từ mùa hạ ấy, những lúc đối mặt với cuộc sống mưu sinh lại thấy nhớ những ngày được sống hồn nhiên vui tươi ngày đó. Cứ sống cứ chơi mà chẳng vướng bận nhiều, lúc này sao thèm được nghe tiếng trống trường vô cùng, thèm được thầy bí thư bắt phạt, thèm những ngày tháng còn mang trên mình chiếc áo trắng học trò tinh khôi...

© Đinh Thị Thu Hà – blogradio.vn

Đinh Thị Thu Hà

Linh hồn ẩn nấp đằng sau những con chữ

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top