Phát thanh xúc cảm của bạn !

27 tuổi tự thấy thương mình quá đỗi

2018-04-23 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - 27 cô vẫn còn hẹn hò với sự cô đơn cũng vì một phần quá khứ đã qua. Đôi lúc cô thấy tự thương mình quá đỗi, tự thấy mình quá ngốc khi mãi vẫn luyến lưu những kỷ niệm.

***

blog radio,   27 tuổi tự thấy thương mình quá đỗi

Ngày cuối tuần cô vùi mình trong chăn, những tưởng giấc ngủ nướng sẽ kéo cô khỏi những nghĩ suy mộng mị. Thế nhưng ánh nắng chớm nở trong cái se lạnh đánh thức đôi mắt có chút mệt mỏi của cô. Vậy là tất cả không như dự định, ý nghĩa thoáng qua khiến cô bật tung chăn ngồi dậy.

Cô đánh ánh nhìn ra khung cửa sổ từ căn phòng ở tầng 3, thời tiết có vẻ tươi mới, dòng người vẫn ồn ào như cũ, con phố ấy vẫn tấp nập, ấy vậy mà cô… dòng suy nghĩ chợt ngừng lại. Cô lại lí trí chẳng muốn nghĩ tiếp, bao năm rồi lòng cô vẫn nặng trĩu như ngày đầu anh rời đi.

Cô 27, mang trong mình vết thương chai sạn của một người cô từng thương để lại. Ngày ấy cô giận anh bởi sau bao nhiêu yêu thương do anh tự mình mang đến nhưng rồi lại đột ngột rời đi để lại những giày xéo và chống chếnh cho cô. Thế mà, đột nhiên qua hết những mùa cô đơn, qua hết những ngày nặng nỗi nghĩ suy, giờ đây cô lại chợt thu mình lại. Cảm xúc giận hờn xưa kia đã chẳng còn.

Đã rất lâu rồi khái niệm dạo phố, đi chơi hay lượn lờ những ngày cuối tuần đã chẳng còn với cô nữa. Đôi lúc cô tự chất vẫn chính mình, phải chăng những thói quen xưa anh đã mang đi hết. Ừ, thì lại là vì anh sao, cô chẳng rõ… Cô vẫn từng rất muốn nắm lấy bàn tay ngày ấy tung tăng trên phố, nhẹ nhàng tựa đầu rồi cùng nhau cười tươi. Thế nhưng tất cả dường như mãi mãi chỉ là hồi ức xưa cũ. Lâu lắm rồi cô chỉ cho mình một khoảng thư thái khi tới quán quen cũ, nghe những bản nhạc cũ, nhấm nháp ly cà phê cũ mà quen… còn người cũ đã chẳng còn.

Ngày anh đi, cô chợt tìm ra trong mình sự nổi loạn. Cô khóc, cô nhớ rồi cô giằn vặt, chẳng vì sao cả, chỉ vì không quen với sự cô đơn. Cô đã từng lang thang trên phố đông mà chợt nhận ra mình lẻ loi đến kỳ lạ. Cô cũng đã từng chạy thật nhanh theo một bóng hình ai đó giống anh trên con đường tấp nập người qua lại. Cô cũng đã từng đứng ngắm nhìn một chuỗi đèn cao áp nơi cả hai đã từng ngắm hay đã từng ngồi xe buýt chạy qua biết bao trạm… Thật nhiều ký ức khiến cô muốn chạy trốn.

blog radio,   27 tuổi tự thấy thương mình quá đỗi

Thời gian cứ trôi, cô vẫn cố hữu những thói quen về nỗi nhớ nhưng lại thu mình ở một góc riêng. Có lẽ cô đã dần ngại tới những nơi từng qua, ngại bước trên con đường từng có đôi bàn tay nắm chặt. Cô chỉ muốn vùi chặt trong chăn, Hà Nội mùa này như níu nỗi nhớ xưa…

Ngày hôm nay, Hà Nội trở gió, lòng cô chợt va đập với những kỉ niệm xưa, cô và anh hóa ra đã thật lâu chẳng còn vấn vương. Cô và anh cũng đã thật lâu chẳng còn chung những điểm đến. Cô và anh, ấy vậy mà cũng rời nhau đã 2 năm. Đôi lúc cô nghĩ, anh như cơn gió, chợt đến rồi chợt đi. Cô từng lầm tưởng rằng gió sẽ rất nhẹ nhàng, sẽ chẳng làm ai đau thế nhưng rồi chính cô lại chợt nhận ra, gió cũng có thể làm ta cay khóe mắt. Gió cũng có thể mang yêu thương rời đi, đem những khổ đau về thế chỗ. Liệu anh có là cơn gió như thế không?

Gió nàng Bân mang theo cái se lạnh thổi bay tóc cô. Cô vẫn còn ngồi đấy, chỗ khung cửa sổ nhìn ra con đường đông đúc. Lần này qua bao mùa, bao tháng và bao ngày trống trải, cô thực sự nhớ anh. Đã bao nhiêu lần cô hình dung dáng anh đứng đó, dưới con phố kia vẫy tay chào cô. Cô thậm chí còn nhìn thấy đôi mắt cười đầy tinh nghịch của anh mỗi lần cả hai đùa giỡn trên bậc thang ở rạp chiếu phim. Nước mắt cô lăn dài trên má. Cô nhớ anh…

27 cô vẫn còn hẹn hò với sự cô đơn cũng vì một phần quá khứ đã qua. Đôi lúc cô thấy tự thương mình quá đỗi, tự thấy mình quá ngốc khi mãi vẫn luyến lưu những kỷ niệm. Lâu nay có biết bao điều về anh mà cô vẫn giữ chặt trong lòng và có lẽ vì không thể nói ra nên sẽ không bao giờ quên được. Phải chăng mối duyên ngày xưa giữa cô và anh chỉ là một thời khắc rung rinh rồi để đó. Qua đi những cảm xúc ấy, cô và anh lại chưa từng có ý định sẽ nắm tay nhau cùng đi tiếp, dù chỉ là một đoạn đường…

© Nấm – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top