Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi bật chế độ sẵn sàng với cuộc sống này

2015-05-27 01:00

Tác giả:


Bài dựi thi "Độc thân không cô đơn".

blogradio.vn - Con người ta chỉ cảm thấy cô đơn khi xung quang mình không một ai thân thuộc, không một gương mặt thân quen. Nhiều khi bạn cảm thấy thế giới này thật rộng lớn vì bạn đã đi suốt bao nhiêu năm cũng không tìm được người bạn yêu. Cũng có những lúc cô đơn, lúc buồn, muốn có một ai đó bên cạnh. Thay vì thầm ao ước, hãy gọi điện cho bố mẹ bạn để thấy còn rất nhiều người yêu thương bạn đó.

***

“Để thấy cuộc sống này còn nhiều niềm vui lắm.”

Tôi vẫn còn độc thân. Như một sự chọn lựa của riêng mình, độc thân.

Là những ngày đọc sách một mình mà không có người ngồi chơi điện tử bên cạnh, cũng không có ai ngủ gật trên trang sách còn dở dang. Chỉ còn tiếng gió và tiếng chiếc radio đỏ vẫn chăm chỉ vang lên bản nhạc “The four seasons” nhẹ nhàng, đủ làm tinh thần ta thoải mái.

Là những khi ôm một đống sách vở lên thư viện ngồi ngấu nghiến, chả có ai vác hộ. Thế nên, bạn đã dành cả một buổi chiều để mua một chiếc ba lô cỡ to chỉ để mỗi lần lên thư viện trông đỡ “nhếch nhác”. Thế là bạn đã có cả một buổi tự sắm đồ cho bản thân đầy tự do và hào hứng. Chả cần ngồi “mòn mỏi” đợi ai đó đá bóng xong.

Độc thân là lôi một đám bạn ra quán tào phớ gọi một bàn rồi cười thả ga mà chẳng lo mất hình tượng, bởi lúc ấy bạn nghĩ: “Làm gì có ai quan tâm”. Vì với bạn, khi độc thân, cả thế giới này chỉ có một mình bạn tỏa sáng, đúng như câu hát “I am the best” của nhóm 2NE1.

Độc thân là những khi bạn một mình diện váy dạ hội, bước đi kiêu hãnh trên đôi giày cao gót và mỉm cười quyến rũ đầy tự tin trong một buổi party mà chẳng cần phải khoác tay ai cho “có khí thế”. Và rồi được tự do nói chuyện, cười duyên với bất kì người con trai nào bạn để ý mà chẳng lo có người đen mặt vì ghen.

Tôi độc thân thật đấy nhưng thực sự tần suất tôi cảm thất cô đơn vô cùng ít.

Thật vậy!

blog radio, blogradio, café blog, trải nghiệm, cảm xúc, tản mạn, chiêm nghiệm, độc thân, thân quen, gia đình

Làm sao tôi có thể cô đơn khi tối nào không bố thì mẹ cũng gọi điện hỏi thăm con gái hôm nay học gì, ăn gì, có đi chơi ở đâu với ai hay không? Có khi hai mẹ con sẽ “buôn” hàng tiếng đồng hồ về món ăn mẹ mới làm, còn phần trong tủ lạnh đợi tôi về thưởng thức.

Có khi chỉ là một cuộc gọi ngắn của bố, nhắn tôi sớm về để bố ngắm con gái cho đỡ nhớ.

Hay đôi khi là bà nội gọi điện hỏi cháu dạo này có chụp ảnh không, nhớ đưa lên mạng để bà ngắm nhé, vì cháu gái tôi đi hàng tháng chưa thèm về thăm bà.

Làm sao tôi có thể cô đơn khi thỉnh thoảng, mở Facebook lên lại thấy một tin nhắn của đứa bạn thân âm thầm nằm đấy tự bao giờ. Chúng tôi cũng chẳng nói gì nhiều, đôi khi chỉ là lời than thở, động viên lẫn nhau trong học tập, rồi chuyện gia đình, anh chị em, chuyện bạn mới, trường mới. Thi thoảng, chúng tôi cũng hay mơ mộng về một “anh chồng tương lai” rồi cười sặc lên khi thấy mình thật ngố.

Làm sao tôi có thể cô đơn khi hôm nào đứa bạn cùng phòng cũng nổi hứng hát hò rồi lôi tôi ra làm thính giả bất đắc dĩ. Những câu chuyện không đầu không cuối, về những con người tôi không quen biết, với những chi tiết hài hước “nửa mùa” cùng những câu thoại ngớ ngẩn đến trẻ con cũng đủ lấp đầy những khoảng trống tâm hồn tôi.

Làm sao tôi có thể cô đơn khi thỉnh thoảng trong túi lại rung lên tiếng tin nhắn, đôi khi của mợ tôi, nhưng phần lớn là của những đứa bạn, những đứa em dễ thương. Những tin nhắn kiểu như “Hôm nay mợ hầm gà, cháu nhớ sang ăn cho lại sức”, “Chị ơi, hôm nay em được 10 điểm Toán đấy ạ!” hay “Chị ơi, bao giờ chị về thế, em vẫn phần chị ô mai trong tủ lạnh đấy” hoặc “sao mày về muộn thế, mày có tin tao mách mẹ mày là mày bỏ cơm không?” Những tin nhắn chả có gì đặc biệt cả, cũng không cần tô vẽ quá cầu kì nhưng đều khiến tôi mỉm cười mỗi lần mở máy.

Làm sao tôi có thể cô đơn khi thi thoảng đi đâu đó lại thấy một khuôn mặt quen thuộc nhảy ra ôm đầu, ôm chân kêu gào “trời ơi, lâu lắm mới gặp, mày bốc hơi lâu quá trời!”. Phải, đó là bạn học cấp III của tôi đấy, nhưng đôi khi cũng là người cùng câu lạc bộ hay thậm chí là một bạn mà tôi đã quen trong phòng thi đại học. Trái Đất này cực kì tròn thật.

blog radio, blogradio, café blog, trải nghiệm, cảm xúc, tản mạn, chiêm nghiệm, độc thân, thân quen, gia đình

Con người ta chỉ cảm thấy cô đơn khi xung quang mình không một ai thân thuộc, không một gương mặt thân quen. Nhiều khi bạn cảm thấy thế giới này thật rộng lớn vì bạn đã đi suốt bao nhiêu năm cũng không tìm được người bạn yêu. Cũng có những lúc cô đơn, lúc buồn, muốn có một ai đó bên cạnh. Thay vì thầm ao ước, hãy gọi điện cho bố mẹ bạn để thấy còn rất nhiều người yêu thương bạn đó.

Nếu mỗi ngày, bạn chỉ cần bỏ ra năm đến mười phút chat với bạn bè, hay đơn giản chỉ là gửi một tin nhắn vu vơ cho mẹ, cho bà, hoặc cho bất kì một ai đó. Những tin nhắn rất đời thường, rất bình dị, và cực kì đơn giản nhưng lại sưởi ấm được trái tim bạn và trái tim những người bạn quan tâm, mang chúng ta đến gần nhau hơn.

Tôi không có người yêu, nhưng tôi có gia đình, có những người bạn vô cùng thân thiết. Thời gian tôi dành cho những con người trên cả tuyệt vời ấy đã vượt quá quỹ thời gian vốn có của mình rồi nên tôi cần gì phải suy nghĩ để tìm ra một “người bạn trai nữa.”

Hoặc có đôi khi, hãy tự làm mới cuộc sống bằng việc tham gia các buổi hội thảo miễn phí hoặc giá rẻ dành cho sinh viên. Thực ra việc tham dự một hội thảo nào đó có nhiều ý nghĩa lắm. Chỉ một câu nói làm quen, một nụ cười cũng giúp ích chúng ta cực nhiều. Và tôi nghiệm ra một điều rằng chỉ cần chúng ta sẵn sàng mở lời, sẵn sàng cởi lòng thì ai cũng sẽ là người “trước lạ sau quen.”

Hãy kiếm tìm những niềm vui mới từ sách vở. Những ngày rãnh rỗi tôi thường chọn cho mình một cuốn sách rồi ngồi yên lặng ở một góc ban công, đọc và cảm nhận từng câu chữ. Để rôi đôi khi tôi cũng nhận ra một phần của bản thân mình trong đó. Những tiếng cười, tiếng khóc, những dòng trăn trở của tác giả về cuộc sống xung quanh, về sự đời như cuốn tâm hồn tôi đi. Để rồi khi trở về thực tại, tôi cảm thấy mình còn thiếu sót nhiều quá và cần phải thay đổi nhiều hơn nữa.

Tham gia những hoạt động ngoại khóa, những chương trình tình nguyện cùng với những con người trẻ trung năng nổ đầy nhiệt huyết như rót vào lòng tôi thêm chút gia vị của cuộc sống.

Yêu bao đôi mắt ngời, và yêu đôi môi hay cười, những ấm áp tim người Yêu những chiếc áo dài, nhẹ bay bay trong gió chiều, yêu sao quê hương này.”

Hãy cài đặt chế độ sẵn sàng mọi lúc mọi nơi: sẵn sàng mỉm cười, sẵn sàng nói chuyện, sẵn sàng giúp đỡ, sẵn sàng sẻ chia thì cuộc sống của chúng ta sẽ luôn tràn ngập niềm vui, lấy đâu chỗ cho nỗi cô đơn ló rạng, lấy đâu chỗ cho nỗi buồn gặm nhấm.

© Hương Hương – blogradio.vn

Bài tham dự cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên các mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet


         




Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top