Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tìm về nơi bình yên nhất

2016-07-08 01:27

Tác giả:


blogradio.vn - Giữa những rộn rã nhộn nhịp vốn có của thị thành, có một bước chân nhẹ nhàng rời đi trong tĩnh lặng. Cô gái mỉm cười cố hít thật nhiều hương bình yên nơi quê nhà. Đằng sau hàng rào, người đàn bà hạnh phúc cùng với đôi mắt và nụ cười thân thương. Cô hiểu rằng, không có nơi nào khác bình yên nhất ngoài gia đình. Những hào quang sáng nhóa ngoài kia, tất cả chỉ là tạm bợ, chỉ có gia đình là nơi duy nhất và cuối cùng để ta tìm về.

***

Rồi lại quay cuồng tất bật trong cái xã hội bon chen không ngừng nghỉ này, cô nhận ra mình đang mắc kẹt trong một cuộc đua không có đường quay đầu mà kết quả sẽ chỉ là những tiếng thở dốc mệt mỏi khốn cùng.

Giữa những rộn rã nhộn nhịp vốn có của thị thành, có một bước chân nhẹ nhàng rời đi trong tĩnh lặng. Như thể cô ấy sắp được bước ra khỏi nơi ngục tù đã giam lỏng mình bấy lâu. Một bước nữa thôi, chầm chậm, một phút nữa thôi, cuối cùng tàu cũng rời bến.

Sớm mùa hạ về trên đất Phú, lòng cô gái nôn nao vì sắp về đến nhà. Bánh xe buýt lăn nhanh, thi thoảng lại dừng trạm để đón thêm vài khách, những lúc đó lại được nhìn ngắm cảnh quê lâu hơn, chậm hơn, rồi lại thấy yêu hơn quê hương mình. Đôi mắt cứ vô thức hướng ra cửa kính, trong veo bầu trời, an lành trong từng hơi thở. Phía xa đỉnh núi, làn sương mù vẫn đua nhau quấn quít chưa muốn tan. Băng qua vườn tược, ruộng đồng, người nông dân đang chăm chỉ tơi từng mảng đất khô cằn sau một mùa hạn hán. Nghe bảo cơn mưa ngắn ngủi đêm qua chỉ đủ dậm chút hơi mát chứ chưa kịp thấm đất, chưa đủ tắm táp vườn cây sau hè nhưng lại đủ để cô cảm nhận được cái thanh mát rất đặc trưng nơi vùng quê. Những cánh đồng mía mênh mông bát ngát dần hiện lên, lá xanh non mởn, mỏng manh trải rộng tựa như tấm voan lụa.

Tìm về nơi bình yên nhất

Ngang qua cây cổ thụ đầu làng, nhà cô gái hiện ra sau đó. Vẫn thế, người đàn bà đang lúi húi cắt đám rau xanh trong vườn. Dáng người ấy lạ mà quen, vì đã bao lâu cô mới lại về, bao lâu rồi cô mới nhìn thật kỹ vào khuôn mặt ấy, làn da nhăn nheo hơn trông thấy, đôi mắt cũng chẳng còn tinh tường như xưa, tay chân đâu còn nhanh nhẹn như ngày nào.

Khựng lại một lúc, liếc nhìn cảnh vật xung quanh, mọi thứ vẫn vậy duy chỉ có lòng cô lại mang một cảm giác khác lạ trong lần về quê này. Biết bao lần cô muốn rủ bỏ tất cả để trốn đến một nơi thật sự bình yên. Chỉ là tạm dừng chân bên đường và rồi lại tiếp tục lao vào cái guồng quay không điểm kết ấy. Nhưng rồi một cuộc gọi của người mẹ đã kịp thức tỉnh khi mà thành phố này đang dần vắt cạn kiệt sức lực của cô, cô chỉ mong được về nhà ngay lúc đó.

Và giờ đây, cô gái ấy đã đang đứng trước mặt mẹ mình, vừa kịp thốt lên câu "Mẹ ơi, con mệt mỏi lắm, con về với mẹ đây rồi". Người đàn bà đứng sau khung hàng rào, niềm hạnh phúc hiện rõ lên đôi mắt cùng nụ cười thân thương kia. Cô hiểu rằng, không có nơi nào khác bình yên nhất ngoài gia đình. Những hào quang sáng nhóa ngoài kia, tất cả chỉ là tạm bợ, chỉ có gia đình là nơi duy nhất và cuối cùng để ta tìm về.

© Tea Mi – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Video đang được xem nhiều nhất



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top