Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng 10, mùa thu đến thật rồi

2016-10-13 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Tháng 10 đến đồng nghĩa với việc đất trời, cỏ cây nghiêng mình đón mùa thu tới. Miền Bắc vào thu bình yên lắm, tiết trời như dịu lại, không còn cái nóng cháy da cháy thịt, mồ hôi toát ra như tắm của mùa hè, hay chưa tới cái rét cắt da cắt thịt, môi, mày tím tái của mùa đông. Thu miền Bắc bình dị đến lạ thường.

***

Tháng 10 đến đồng nghĩa với việc đất trời, cỏ cây nghiêng mình đón mùa thu tới. Miền Bắc vào thu bình yên lắm, tiết trời như dịu lại, không còn cái nóng cháy da cháy thịt, mồ hôi toát ra như tắm của mùa hè, hay chưa tới cái rét cắt da cắt thịt, môi, mày tím tái của mùa đông. Thu miền Bắc bình dị đến lạ thường. Những cơn gió heo may nhè nhẹ chỉ đủ để đung đưa, phe phẩy những tán lá me, lá bàng dọc các con đường và trong từng ngõ nhỏ. Cơn gió hiền lành như chỉ đủ sức thổi những chiếc lá bay lên quấn quanh nhau rồi lại nhanh chóng rơi xuống vệ đường để lại một âm thanh nhẹ nhàng xào xạc. Đến cả ánh nắng cũng dễ thương lạ, nhẹ nhàng và trong vắt như con mắt của những đứa trẻ thơ chưa vô lo vô nghĩ.

Em út tôi hay nói, “mùa này là mùa mặc quần áo đẹp nhất đấy chị nhỉ”. Tôi “ừ” một tiếng. Nhưng phải hiểu “đẹp” ở đây không phải là mặc những bộ quần áo mới, model mà “đẹp” ở đây là chỉ sự nhẹ nhàng, khoan khoái. Không phải mặc những bộ quần áo ngắn, mỏng để cho mát như mùa hè, cũng chưa cần phải mặc những chiếc áo len dầy và khoác những chiếc áo khoác to sụ như mùa đông. Mùa này chỉ cần mặc một cái áo thun và khoác thêm một cái áo khoác mỏng thế là được. Nhẹ nhàng, thoải mái. Vâng, “đẹp” là vậy đó.

Tháng 10, mùa thu đến thật rồi

Tháng 10 đến, mẹ cũng đang bắt đầu tất bật gặt lúa ngoài đồng rồi đấy nhỉ? Mùa gặt cuối của một năm đã đến. Tiếng gặt lúa xoạt xoạt, tiếng máy tuốt lúa chạy ù ù như còn văng vẳng bên tai. Nào rơm, nào thóc…Hương trời xen lẫn hương đồng nội tạo nên một bức tranh mà giờ đây nó chỉ còn được gọi là bức tranh “kí ức”.

Mùa thu đến thật rồi!

Sài Gòn hôm nay cũng vào thu Mẹ ạ, nhưng chẳng phải bằng những cơn gió heo may nhè nhè ve vuốt mà bằng một cơn mưa rào xối xả cùng tiếng chớp rền vang. Sài gòn vẫn thế, vẫn kiêu hãnh, ồn ào và đầy náo nhiệt. Lạ kì thật, tại sao lại khác nhau đến thế??? Miên man dòng suy nghĩ làm con thấy nhớ nhà khủng khiếp. Nhớ cái nơi chôn rau cắt rốn ngập tràn kí ức tuổi thơ. Ngót một thập kỉ con chưa được tận hưởng trọn vẹn cái không khí u uất, đượm buồn của mùa thu ấy.

Nhớ lắm!

Bao nhiêu mùa gặt con không ở nhà rồi mẹ nhỉ?

Mùa thu đến thật rồi!

Nhặt từng chiếc lá rơi…

© Nấm Mối – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

back to top