Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhà là nơi có tiếng cười phải không mẹ?

2017-07-27 01:18

Tác giả:


blogradio.vn - Nhà bây giờ đối với con không còn ấm áp và bình yên nữa. Cảnh tượng một ngôi nhà đầy ắp tiếng cười, có ba ngồi nhâm nhi điếu thuốc, mẹ bên cạnh khâu chiếc áo rách vai giờ không còn nữa. Những hình ảnh ấy con sẽ lưu giữ cẩn thận vào tim, sẽ không để thời gian làm phai mờ đi.

***

Gửi gia đình thân yêu của con!


Cầm bút viết về gia đình, lòng con lại dâng lên những cảm xúc khó diễn tả được thành lời. Đã 5 năm kể từ ngày ba mẹ quyết định rời xa nhau, tìm cho mình con đường hạnh phúc mới. Khi ấy con 12 tuổi, con chẳng thể nghĩ được gì nhiều, lời nói của con cũng chẳng thể nào lung lay nổi quyết định của ba mẹ. Con biết rằng chuyện ra nông nổi này, ba mẹ cũng chẳng muốn. Con biết ba mẹ vì chúng con mà cố hàn gắn mối quan hệ sớm đã đỗ vỡ này, nhưng không thành. Con cảm nhận được sự bất lực của mẹ mỗi khi ba lớn tiếng chửi mắng, sự thất vọng tràn trề khi ba chỉ vì anh chị em mà khiến gia đình mình lâm vào cảnh nợ nần chồng chất. Và, con cũng cảm nhận được sự mất mát to lớn trong lòng ba khi biết mẹ có người khác. Cảm giác bị phản bội, dù con chưa nếm trải nhưng vẫn phần nào hiểu được nó đau đớn, suy sụp thế nào. Nhớ lại ánh mắt ba ngày hôm ấy, con càng hiểu rõ hơn. Ánh mắt nhìn vào một khoảng không vô định để hồi tưởng lại những kí ức đã qua, ánh mắt buồn khiến con khắc sâu trong lòng.

Ai cũng có cái sai, ai cũng có cái đúng. Nhưng với tư cách là một người con, con luôn tôn trọng quyết định của ba mẹ. Dù vậy, nhưng con vẫn luôn có cảm giác mất mát, không trọn vẹn trong tâm hồn. Ngày ấy anh hai học xa nhà, ba mẹ thì luôn cãi nhau. Con buồn tủi, con khóc nức nở, ba mẹ cũng chẳng hề hay biết. Chuyện gia đình tan vỡ, con không dám chia sẻ với bạn bè, chỉ ôm vào lòng. Ba mẹ vẫn luôn yêu thương con, nhưng một gia đình đoàn tụ, hạnh phúc là điều ngay bây giờ trở nên thật xa vời với con.

 Nhà là nơi có tiếng cười phải không mẹ?

Ba mẹ rời xa nhau. Ba ra đi, con ở lại sống cùng mẹ và chồng mới của mẹ. Con lại càng khép kín lòng mình hơn. Con cũng dần dần cãi lời mẹ nhiều hơn. Con còn nhớ có một lần mẹ tức giận vứt cặp sách con ra đường, bảo con đi mà sống cùng ba. Chiếc móc khóa bằng thủy tinh ba tặng con trước lúc ra đi, mẹ cũng đập vỡ mất. Khi ấy con chỉ ước ba có thể xuất hiện ngay trước mặt để che chở con, ôm con vào lòng. Con đã giận mẹ lắm, muốn đi mãi chẳng bao giờ trở về nhà nữa. Nhưng sau mọi chuyện, mẹ vẫn là mẹ. Là người mang nặng đẻ đau suốt chín tháng mười ngày. Là người chăm sóc và nuôi nấng con lớn đến chừng này. Thế là con vẫn trở lại bình thường, vẫn tôn trọng và yêu thương mẹ. Nhưng trong lòng con, chuyện đấy sẽ mãi để lại một vết sẹo khó phai, dù thời gian có trôi qua bao lâu, vẫn không thể nào lành lại.

Nhà bây giờ đối với con không còn ấm áp và bình yên nữa. Cảnh tượng một ngôi nhà đầy ắp tiếng cười, có ba ngồi nhâm nhi điếu thuốc, mẹ bên cạnh khâu chiếc áo rách vai giờ không còn nữa. Những hình ảnh ấy con sẽ lưu giữ cẩn thận vào tim, sẽ không để thời gian làm phai mờ đi. Hôm nay vô tình trên phố, con bắt gặp cảnh một gia đình bốn người đi cùng nhau. Họ cười nói vui vẻ, nét mặt họ tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Lòng con lại nhói lên. Con nhớ ba mẹ! Nhớ gia đình nhỏ ngày ấy, nhớ ngôi nhà đã từng tràn ngập những tiếng cười và tình yêu thương.

Sau tất cả, con mong ba mẹ sẽ hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Con sẽ tiếp tục vững bước trên con đường mà con đã chọn. Mãi yêu ba mẹ!

© Võ Kim Thoa – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

back to top