Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi không còn trẻ người ta chọn bình yên

2017-09-20 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Xét cho cùng giữa già và trẻ vẫn có những điểm rất giống nhau, khi ở gần người họ yêu thương, họ luôn giữ trong mình nụ cười nhẹ nhõm, họ sẽ hạ bớt cái tôi của mình để đủ tinh tế, kiên nhẫn, hiểu điều người kia muốn nói và làm những gì người kia cần.

***

Những ngày chẳng còn trẻ và chọn bình yên

Bà đi đã hơn tháng, người ta đưa bà đi trong đêm. Ngày bà được đưa trở về nắng vàng hắt bên song cửa sổ, cái lạnh vất vưởng trong nắng, chẳng khác gì tâm trạng ông lúc này.

Cái tuổi già, chữ “già” ẩn chứa nhiều nguy hiểm hơn mọi người tưởng. Một cái xẩy chân, nếu là chữ “trẻ” thì chỉ cần phủi quần và đứng dậy, vậy mà nó lại đưa bà đến bệnh viện, gắn cái xương giả vào đùi bà đến hết đời. Trong một tháng bà vật lộn với bệnh, con mực đã bắt đầu thay lông, lông nó rối tung, xơ xác, lộ ra cái khung xương gồ ghề, con mèo trắng khoang đen hai má hóp lại, mặt nhem nhuốc. Còn ông lại béo lên, cái mặt hơi phị ra. Ở tuổi ông, đó là dấu hiệu của cái bệnh, nó có thể đưa ông đi trong chóng vánh.

Ông mốm mém hỏi bà:

- Thế ở ngoài ấy có ăn được không?

- Vẫn ăn, nhưng không ăn được nhiều, đêm có ngủ được đâu.

- Uống sữa không, pha sữa cho.

- Thôi! Cái Mi vừa cho uống thuốc xong.

Cuộc nói chuyện giữ hai vợ chồng già vẫn thế, không mùi mẫn, chẳng vòng vo, đủ để hiểu người kia cần gì để bên này đáp ứng. Ông vốn nặng tai, bà thường phải vặn to volume của mình lên để gọi ông, khiến ông phải gắt lên:

- Có điếc đâu mà nói to thế, giật cả mình.

- Ông không điếc mà gọi mấy câu liền vẫn ngồi im, ra ăn cơm.

Những ngày chẳng còn trẻ và chọn bình yên

Bây giờ, đi lại còn thở hổn hển, bà dư sức đâu mà nói to với ông. Ông hiểu điều đó nên mỗi lần nói chuyện với bà, ông thường đứng gần hơn, mỗi lời hỏi thăm thường kéo theo nụ cười nhẹ nhõm trên môi, nụ cười để khích lệ bà và cười với chính lòng mình, vì sự xuất hiện trở lại của bà trong ngôi nhà cũ này.

Bà nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn, tháo vát, ông cao lớn, nhưng tuổi già tặng ông cái lưng còng và đôi chân lạch bạch nên mấy năm nay mọi sinh hoạt trong nhà chủ yếu do bà đảm nhận. Ổng thỉnh thoảng hay gắt lên với bà, nhưng bà còn nhiều việc, đâu để ý đến chuyện nhỏ ấy, hoặc bà đã quá quen nên coi đó như câu nói bình thường được vặn volume hơi quá tay mà thôi. Bà vẫn thường hỏi ông cần gì, vì bà có thể làm việc đó nhanh hơn ông, hay bà thích chăm sóc ông cũng đúng. Còn bây giờ, ông được coi là người đi nhanh so với bà, ông lại hay hỏi bà có cần thứ gì đó không.

Xét cho cùng giữa già và trẻ vẫn có những điểm rất giống nhau, khi ở gần người họ yêu thương, họ luôn giữ trong mình nụ cười nhẹ nhõm, họ sẽ hạ bớt cái tôi của mình để đủ tinh tế, kiên nhẫn, hiểu điều người kia muốn nói và làm những gì người kia cần.

Cái đêm đó đã qua, con mực thay lông cũng là lẽ thường, con mèo khoang sẽ tự biết liếm mặt. Nhưng ngày bà về nắng hắt bên song cửa sổ, ông ngồi giữa sân, tay cầm cây ba-tong, trực chỉ để đứng dậy khi thấy bà về với ánh mắt hơi ươn ướt và nụ cười hiền thì không phải là lẽ thường, đó là cái tình của những người già.

© Nguyễn Thị Ngọc Bích – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

back to top