Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy cứ yêu bình yên như ba mẹ đã từng

2017-11-23 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Tình yêu đó sẽ cùng sự bình yên chạy theo năm tháng khi mà ba mẹ cùng già đi giữa những lo toan cuộc đời. Sẽ không còn những ngày tháng thanh xuân mơn mởn, sẽ không còn những bồng bột dại khờ. Thay vào đó là những giây phút hết mực bình yên: chứng kiến con cái lấy vợ, theo chồng, con cháu đầy đàn, gia đình sum vầy… Hay chỉ hạnh phúc đơn giản thôi: ông đọc báo, bà nấu ăn, ông nuôi chim, bà chăm rau… Đã cùng nhau đi một chằng đường dài như vậy, phải chăng chỉ để bên nhau giữa những an yên này của cuộc đời?

***

blog radio, Hãy cứ yêu bình yên như ba mẹ đã từng

Có một loại tình yêu, tĩnh lặng như mặt hồ mùa thu, nhẹ nhàng tựa lá rơi và an yên như chính tâm hồn người nào đó. Tôi sinh ra và được nuôi dưỡng bởi thứ tình yêu như vậy, tình yêu được nhen nhóm từ những cảm xúc bình yên nhất của cuộc sống.

Tình yêu của ba mẹ tôi, là sự an yên vun đắp từ những năm tháng sinh viên chân thành nhất. Những ngày tháng cùng hẹn nhau dưới gốc me kí túc xá. Anh đàn em hát, những bài hát kỉ niệm của tình yêu đôi lứa, những bài hát mà mười năm, hai mươi năm, thậm chí là cả đời cũng không thể nào quên.

Đó còn là bình yên được tưới mát bởi những bức thư tình giản dị. Thi thoảng kèm theo những món quà nhỏ nhắn. Để rồi cho đến mãi sau này, khi đọc lại ánh mắt mẹ tôi vẫn lấp lánh như thuở ban đầu.

Trải qua những đoạn trưởng thành, ba mẹ tôi vẫn giữ cho nhau những cảm xúc dịu dàng nhất của tình yêu. Một sự quan tâm nhẹ nhàng trong công việc, một hành động tuy vụng về mà lãng mạn vào một ngày bình thường hay chỉ đơn giản là cùng nhau đối mặt với những bồn bề của cuộc sống. Những thời điểm khó khăn nhất của đời người, họ vẫn giữ cho nhau những khoảng bình yên đến lạ, để hiểu nhau, để yêu nhau nhiều hơn. Cuộc sống của họ không phải chưa từng vội vã, nhưng họ luôn biết cách biến nó trở nên chậm rãi nhất, để hòa cùng những cảm xúc bình an.

blog radio, Hãy cứ yêu bình yên như ba mẹ đã từng

Tuy tuổi tác có thể già đi, nhưng tôi tin rằng, tình yêu sẽ là vĩnh cửu. Tình yêu đó sẽ cùng sự bình yên chạy theo năm tháng khi mà ba mẹ cùng già đi giữa những lo toan cuộc đời. Sẽ không còn những ngày tháng thanh xuân mơn mởn, sẽ không còn những bồng bột dại khờ. Thay vào đó là những giây phút hết mực bình yên: chứng kiến con cái lấy vợ, theo chồng, con cháu đầy đàn, gia đình sum vầy… Hay chỉ hạnh phúc đơn giản thôi: ông đọc báo, bà nấu ăn, ông nuôi chim, bà chăm rau… Đã cùng nhau đi một chằng đường dài như vậy, phải chăng chỉ để bên nhau giữa những an yên này của cuộc đời?

Ba mẹ tôi đã từng yêu nhau như vậy, một tình yêu giản dị, bình yên. Một tình yêu đã nuôi dưỡng tôi nên người. Giờ đây, giữa những phồn hoa đô thị tôi lại nhớ về ngôi nhà thân thương, nơi những cảm xúc bình yên nhất sẽ níu tôi ở lại bất cứ lúc nào. Tôi vẫn luôn tin rằng: Khi bạn sống ở một nơi đem đến cho bạn bình yên, tâm hồn bạn cũng sẽ an yên như thế.

Tôi vẫn đang trên hành trình tìm kiếm cho bản thân một cảm xúc nhẹ nhàng như vậy. Không màu mè khoa trương, không ồn ào vội vã, nhẹ nhàng thôi, bình yên thôi như cái cách ba mẹ tôi đã từng…

© Thy Pham – blogrado.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

back to top