Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con sẽ luôn sống tốt thưa ba!

2016-08-14 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Những lúc ấy con thật sự quên đi hình ảnh người đàn ông gầy cõng cậu bé trên lưng trời mưa. Hình ảnh người đàn ông chở cậu bé trên chiếc xe đạp cũ màu lưng áo đẫm mồ hôi nhưng vẫn mỉm cười rạng rỡ. Hình ảnh người đàn ông đứng trước dòng lũ nước chảy siết dõi mắt tìm bóng dáng đứa con trai mình. Hình ảnh người đàn ông đêm tối mưa gió mang áo tơi đứng đợi đứa con đi học về ...

***

Gửi ba yêu thương của con...

Ba và con đã xa nhau bao lâu rồi ba nhỉ? Ở nơi xa xôi đó ba có khỏe không ạ? Mới đó mà ba con mình đã cách xa nhau 4 năm rồi ba nhỉ?

4 năm, khoảng thời không phải là dài nhưng ngần ấy năm đủ để con thấm thía nỗi đau không có ba bên cạnh. Đủ để nỗi đau kia gặm nhấm trái tim con mỗi ngày. Đủ để nỗi nhớ ba quay quắt trong con từng phút từng giây...

4 năm, vậy mà con lại cứ ngỡ những thương đau kia như mới vừa diễn ra ngày hôm qua, hôm kia mà thôi.

4 năm...

Vẫn nhớ ngày ba rời khỏi con và mọi người về với thế giới bên kia là một ngày trời đầy mưa gió. Lòng con lạnh buốt tái tê không phải vì trời lạnh mà vì đau. Nhưng lúc ấy con vẫn kiên trì không khóc. Bởi con biết rằng mình còn nhiều thứ phải làm ngay lúc này. Không khóc không có nghĩa là lòng con không đau. Không khóc không có nghĩa là con không yêu thương ba, ba à!

Nhớ tối đầu tiên sau khi tang lễ đã thu xếp ổn thỏa. Nhìn căn nhà vốn ấm áp nay quạnh hịu lạnh ngắt mà con hông thể cầm được nước mắt của mình. Cho đến tận bây giờ con vẫn nghĩ những gì xảy ra lúc ấy chỉ là một cơn ác mộng mà thôi. Con buộc phải tự dối lừa bản thân mình như thế. Bởi con không dám nghĩ rằng từ nay trở đi ba sẽ không còn ở bên cạnh con như 20 năm qua nữa. Chỉ nghĩ đến những điều đó lòng con lại đau, tim con như ai bóp nghẹt. Làm sao đứa con trai út của ba chịu được đây, hở ba?



Những ngày sau đó con vẫn cố gắng sống thật tốt bởi con biết rằng ba luôn kỳ vọng ở con và trước giờ con luôn là niềm tự hào của ba. Nhưng nhiều lúc con mệt mỏi con mất đi niềm tin trong cuộc sống. Con ngu ngốc nghĩ rằng không còn ba nữa thì con cố gắng để làm gì? Cố gắng để ai xem cơ chứ? Vậy là con lao vào ăn chơi, tụ tập bạn bè. Để rồi học kỳ năm đó điểm con tụt dốc không phanh. Nhưng rồi mẹ và chị đã vực con đứng dậy, đã giúp con nhận ra điều con phải làm trong những năm tháng về sau là gì. Và con biết rằng dù ở nơi đâu chắc chắn ba vẫn sẽ mãi bên con như 20 năm qua, có phải không ba của con?

20 năm ba luôn bên con, mọi thứ con đều nhớ rất rất rõ. Làm sao con quên được những ngày học mẫu giáo. Con vốn tính nhút nhát sợ người lạ nên không dám đi học. Ba phải chở con đi học rồi ngồi bên ngoài đợi con học hết buổi lại chở con về trên chiếc xe đạp cũ. Vậy mà ba vẫn không ca thán khó chịu một lời nào cả. Vẫn hàng ngày lặng lẽ gác những công việc đầy bộn bề để ở bên cạnh con trai của ba.

Con vẫn còn nhớ năm con học lớp 1. Tuy đã học lớp 1 nhưng con vẫn rất khờ so với chúng bạn cùng trang lứa. Vì nghe lời bạn cùng bạn lừa mà con không đi thi. Kết quả phải thi lại. Ba không la mắng, không trách móc vẫn ân cần chở con đi thi. Con vẫn nhớ như in cái khung cảnh ngày hôm ấy. Ba chở con ngồi sau xe đạp. Con đường làng quanh co hai bên là cánh đồng lúa bắt đầu ngả vàng. Bầu trời chiều ráng đỏ một góc trời tây. Ba nói: "Con trai ba vậy là chuẩn bị lên lớp 2 rồi đấy hả?" Tuy đơn giản vậy thôi nhưng mãi về sau con mới nhận ra đó là niềm vui của ba.

Con vẫn còn nhớ những ngày mưa bão. Nước dâng ngập con đường con đến trường. Sáng sớm ba mang áo mưa cõng con qua khỏi con đường nước ngập ấy. Hình ảnh người đàn ông cao gầy nhưng mạnh mẽ cõng đứa con trên lưng cẩn thận bước từng bước một trong nước chưa bao giờ phai nhạt trong tâm trí con cả.

Con vẫn nhớ năm con học lớp 5, cơn lũ bất ngờ ập đến. Nhà mình nước ngập. Con đường từ trường về nhà bị nước ngập sâu rồi chia cắt con đường thành 2 đoạn, nước thì chảy siết. Con tan lớp không về được nhà đành phải về nội ngủ tạm. Sáng sớm hôm sau nước lũ đã rút con vội chạy về nhà thì Ba đã có mặt chỗ con đường ngập đó để đón con về. Hỏi mẹ mới biết hôm qua ba lo lắng con nên đến đón con nhưng không thấy, tờ mờ hôm nay đã ra đợi nữa, vì ba biết từ nhỏ con chưa từng rời khỏi ba mẹ nên sẽ rất khó ở nơi khác dù cho đó là nhà nội. Con cũng nhớ cũng chính năm đó. Con bị rớt danh hiệu học sinh giỏi. Vì lý do là ham chơi. Con nhận ra ánh mắt ba có chút buồn nhưng ba vẫn mỉm cười với con. Từ giây phút ấy con tự hứa với mình phải luôn cố gắng không làm ba buồn nữa. Bởi ánh mắt ấy cứ ám ảnh con mãi những năm tháng khi con đã lớn khôn.



Con cũng còn nhớ, so với anh và chị thì cơ thể con yếu ớt nên ba thường không cho con làm gì cả. Cũng chính vì sức khỏe không tốt nên con rất hay bệnh và ba luôn là người chở con đi khám bác sĩ, luôn chăm sóc con mỗi khi con bệnh. Vậy mà những ngày tháng ba bệnh con lại chẳng chăm ba được một ngày nào cả... Mãi đến bây giờ con vẫn day dứt về điều đó.

Con cũng nhớ những năm cấp 3, mỗi tối con học thêm về trễ ba sẽ vào đường lớn để đón con về vì ba biết rằng thằng út của mình rất sợ ma. Hay những buổi chiều mưa tháng 10, trời tối mịt, ba mặc kệ mưa gió mang áo mưa vào con đường lớn đợi để đón con vì trời mưa ba không an tâm để con tự đi về trên con đường đất trơn trợt ấy.

Con bắt đầu lớn, tính tình ngày càng ngang bướng, hay cãi lý, hiếu thắng lúc nào cũng cho rằng mình đúng. Vậy nên những cuộc cãi vã giữa con và ba xảy ra thường xuyên hơn. Nhiều lúc con suy nghĩ tại sao ba lại không hiểu con như vậy nhỉ? Rồi con dại dột thầm mong ba không phải là ba của con thì tốt biết bao. Những lúc ấy con thật sự quên đi hình ảnh người đàn ông gầy cõng cậu bé trên lưng trời mưa. Hình ảnh người đàn ông chở cậu bé trên chiếc xe đạp cũ màu lưng áo đẫm mồ hôi nhưng vẫn mỉm cười rạng rỡ. Hình ảnh người đàn ông đứng trước dòng lũ nước chảy siết dõi mắt tìm bóng dáng đứa con trai mình. Hình ảnh người đàn ông đêm tối mưa gió mang áo tơi đứng đợi đứa con đi học về ... Nếu như bây giờ ba còn bên cạnh thì con sẽ không bao giờ cãi lời ba nữa. Con sẽ nghe theo những lời của ba. Nhưng con biết là đã quá muộn màng rồi, phải không ba?



Ba biết điều con hối tiếc nhất trong những năm tháng qua là gì không? Là con quá ngốc nghếch không chịu giành thời gian ở bên cạnh ba nhiều hơn. Lúc nhỏ thì ham chơi suốt ngày chạy sang nhà hàng xóm. Lớn lên tí nữa thì bắt đầu la cà cùng đám bạn. Rồi vào đại học con cũng lười về nhà. Và thậm chí ngay cả những ngày tháng cuối đời của ba, con vẫn khờ khạo không chịu ở bên ba mà cứ ở giảng đường cố nhồi nhét những con chữ vô tri vô thức kia. Nếu thời gian có thể quay trở lại thì hay biết mấy ba nhỉ? Ba biết điều con sợ nhất là gì không ba? Là con sợ, sợ thời gian sẽ làm con quên đi dáng hình ba, quên đi khuôn mặt ba và cả giọng nói ấm áp của ba nữa. Nếu một ngày con quên đi ba thì con phải làm sao đây hả ba?

Và ba biết điều làm con day dứt nhất là gì không ba? Đó là khi con đã thành tài rồi thì ba lại không còn bên cạnh con nữa... Và điều con không cam tâm nhất đó là từ nay không được nghe nhìn thấy ba nữa rồi...

Nhưng mà con biết chắc chắn một điều là ba luôn luôn ở trong trái tim con. Và con mãi luôn nhớ về ba, ba của con à...

Ba à, con trai ba sẽ sống thật tốt ba đừng lo nhé!

© Vĩnh Lạc – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Về nhà thôi hạnh phúc đây rồi




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

back to top