Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cái tuổi cứ đuổi cái xuân

2018-02-26 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Vậy mà ngày lên thành phố, mẹ xếp hết túi này đến túi khác. Nào là bánh kẹo, trái cây, mớ rau… Mẹ lườm: “Của nhà sạch sẽ, không thuốc men lại chê à. Xuống đấy rồi mua đồ toàn thuốc sâu, thuốc bảo quản. Con gái chưa chồng mà gày thế kia, ma nó thèm rước”.

***
blog radio, Cái tuổi cứ đuổi cái xuân


Không wifi, 3G chậm đến muốn đập điện thoại, tuổi cũng bước sang 30, mỗi lần Tết sắp đến là lại thở dài khi nghĩ tới chuyện về nhà. Đã khá lâu rồi kể từ khi mẹ bắt đầu câu hỏi “Thế còn định kén tới bao giờ”. Ấy vậy mà chục ngày nghỉ Tết qua đánh vèo. Chưa quấn quýt bên mẹ được bao nhiêu đã hết. Còn tưởng mình là người lớn, ai ngờ lúc chia tay để xuống thành phố, nhìn cha đứng tần ngần nơi ngưỡng cửa, lại thấy mắt rưng rưng.

Ngày còn nhỏ, cha mẹ đầu tắt mặt tối suốt ngày, chẳng mấy lúc có thời gian chơi đùa với mình. Nhìn bạn bè xúng xính đi chơi với cha mẹ, mình có ganh tỵ không cũng chẳng nhớ nổi. Có thể bận học hành, trông em, làm việc nhà, cũng chả để tâm. Vì hoàn cảnh khác nhau mà. Lúc kinh tế gia đình vững vàng một chút thì mình cũng xa nhà đi học, rồi đi làm. Gọi điện với mẹ còn dềnh dàng cà kê dê ngỗng, với cha chỉ dăm ba câu mà quá nửa là “dạ, vâng”. Cha cũng chẳng mấy khi thể hiện tình cảm với con. Đến cả la mắng, nhắc nhở chuyện chồng con cũng ít. Dẫu sao mình cũng qua 30 rồi, cha cũng sợ con gái tủi lòng, lại thôi. Mẹ thì khác, lặp đi lặp lại câu chuyện. Cũng không phải là không hiểu nỗi lòng của mẹ, nhưng chuyện trái tim, biết làm sao. Cũng chẳng dám hứa hẹn gì cho mẹ bớt lo lắng.

Vậy mà ngày lên thành phố, mẹ xếp hết túi này đến túi khác. Nào là bánh kẹo, trái cây, mớ rau… Mẹ lườm: “Của nhà sạch sẽ, không thuốc men lại chê à. Xuống đấy rồi mua đồ toàn thuốc sâu, thuốc bảo quản. Con gái chưa chồng mà gày thế kia, ma nó thèm rước”.

blog radio, Cái tuổi cứ đuổi cái xuân

Vẫn tự nhủ sống theo ý mình là nhất, cũng chưa từng hối hận, vậy mà cứ như thiếu vắng một điều gì. Là do mình chưa tận lực hay do quá thờ ơ. Nói như mẹ thân yêu thì “Chị chỉ giàu cái sự lười”. Nói như nhỏ bạn thân thì “Bà ích kỷ nó vừa thôi. Nghĩ đến người khác nữa chứ. Ít nhất cũng nghĩ đến tôi đây này. Tôi phải kiếm bao nhiêu anh nữa giới thiệu thì bà mới ưng ý”. Mình được nuông chiều quá đâm hư thì phải.

“Con gái chủ động cũng được mà”, cha ngập ngừng. Mẹ từng bảo cha không nhắc nhở vì “Con gái phải có người hỏi mới lấy được. Lỡ nó chưa có ai mà có giục, nó tủi thì sao”. Với con đẻ mà cũng phải dè chừng, thật thương cha quá đỗi. Mỗi năm xuân qua, cha mẹ lại già thêm một tuổi. Mình cũng bị đẩy khỏi xuân thì thêm một năm. Vẫn không hối tiếc vì quyết định tự lập, không vội vàng làm quàng mà sao trống trải thế.

© Vũ Thị Huế - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

back to top