Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bao lâu rồi bạn không về nhà?

2016-07-22 01:27

Tác giả:


blogradio.vn - Không về không phải là không nhớ, chỉ là có nỗi nhớ phải tạm cất đi nhường chỗ cho nỗi lo cơm áo gạo tiền thường nhật. Nỗi nhớ ấy được gói ghém thật chặt rồi nhét sâu vào một góc tim. Để rồi giữa những bộn bề thường nhật vẫn len lén mở nó ra để biết rằng mình vẫn có một nơi đợi để về.

***

Con nắng cuối ngày đã tắt, thành phố bắt đầu lên đèn nhưng vẫn không mất đi vẻ nhộn nhịp vốn có. Ai ai cũng hối hả vội vàng hơn cho kịp bữa cơm chiều. Những ngọn đèn cao áp chiếu rọi cả một vùng bóng tối, những dáng người đổ xuống loang lổ cả con đường dài mà thấy lòng mình thêm phần hoang hoải, chơi vơi và đơn độc. Ở thành phố xa lạ này thèm lắm một bữa cơm chiều cả nhà quây quần đủ đầy. Có những ngày nỗi nhớ ấy quay quắt đến độ chỉ cần ai nhắc đến chữ "nhà" thôi cũng đủ làm lòng mình rưng rưng, khóe mắt cay cay. Nỗi nhớ của một kẻ đã lâu rồi không thể về nhà.

Có những khoảng thời gian chẳng thể nào đếm nổi bao nhiêu tháng ngày rồi mình chưa về nhà. Không về không phải là không nhớ, chỉ là có nỗi nhớ phải tạm cất đi nhường chỗ cho nỗi lo cơm áo gạo tiền thường nhật. Nỗi nhớ ấy được gói ghém thật chặt rồi nhét sâu vào một góc tim. Để rồi giữa những bộn bề thường nhật vẫn len lén mở nó ra để biết rằng mình vẫn có một nơi đợi để về. Chỉ là những ước mơ còn dang dở níu bước chân về, dòng đời thì xiết, bàn tay thì nhỏ chẳng thể nào ôm hết thảy được tất cả mọi thứ, chẳng thể nào vẹn toàn được đôi đường.

Có những ngày gọi một cuộc điện thoại thôi cũng cần nhiều hơn cả sự dũng cảm. Giọng nói cứng rắn của cha nhưng vẫn phảng phất chút gì đó xót xa nhắc con yên tâm học hành. Tiếng nấc nhẹ của mẹ, giọng lạc đi đôi chút vì kìm nén cảm xúc. Tất cả những điều ấy khiến nỗi nhớ thêm phần da diết.

Bao lâu rồi bạn không về nhà?

Có những ngày sợ mình với những rộn rã nơi phố thị này mà quên mất đi con đường về nhà xa xôi. Con đường với những đồi sim tím của những ngày hè oi ả, trốn ngủ trưa rủ nhau trốn tìm giữa đồi sim tím ngắt ấy. Quả sim chín có vị bùi, ngọt lợ và thơm thơm. Cả lũ rủ nhau đi hái sim để bán lấy chút tiền mua cuốn vở, cây bút cho mẹ cha đỡ nhọc nhằn đôi chút. Cả vùng trời thơ ấu là một màu tím biêng biếc của những đồi hoa ấy tuy có chút nhọc nhằn nhưng ấm áp và hạnh phúc. Con đường với dòng sông bên lở bên bồi lững lờ trôi qua những ngày khốn khó. Những đêm trăng sáng vằng vặc của những ngày thu mát mẻ, theo chân nội đi bắt cá đêm, thả mình theo từng câu chuyện mà nội kể về chú Cuội, chị Hằng, về Sọ Dừa, Thạch Sanh, về người tốt kẻ xấu, về cường hào ác bá, về ước mơ và hy vọng… Con đường thân thương ấy đã in sâu trong trái tim của những đứa con xa nhà như tôi mãi mãi không thể nào xóa nhòa

Người ta cứ nghĩ rằng nhà vẫn luôn bất di bất dịch, người thân vẫn ở đó, dù có đi tới góc bể chân trời đến lúc mỏi gối chùn chân thì lại có thể quay về. Đi thật xa là để trở về nhà. Thế nhưng thời gian lại là kẻ vô tình pha sương nên mái tóc mẹ, điểm thêm những nếp đồi mồi trên khuôn mặt cha. Chẳng có ô cửa nào có thể ngăn được bước chân của dòng chảy thời gian. Vì “trăm năm là hữu hạn”, 60 năm cuộc đời có là bao, chằng cần sống lâu chỉ cần sống “sâu”. Hãy để trái tim dẫn lối cho cuộc hành trình này, tuy xa thật xa mà gần cũng thật gần: Hành trình trở về nhà- cội nguồn của yêu thương.

© Hương Giang – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.

Có thể bạn quan tâm: Thèm lắm một bữa cơm nhà






Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top