Ba vẫn luôn trong trái tim con
2017-08-21 01:16
Tác giả:
Gửi ba, người con yêu nhất trên đời!
Có lẽ đã quá trễ khi con nói ra những điều này ba ạ, vì ba đã đi xa mất rồi. Nhưng con vẫn hi vọng ba nghe được vì con luôn luôn tin rằng ba vẫn luôn ở bên cạnh con, dõi theo từng bước đi của con.
Một cô con gái đến năm 15 tuổi vẫn chưa nói ra một lời yêu thương nào với ba chỉ vì con cho rằng yêu thương con là điều hiển nhiên ba phải làm. Và ba đã yêu con suốt ngần ấy năm, yêu con nhiều đến nỗi con muốn đem tình yêu của những năm đó mỗi năm bớt đi một ít để chia cho những năm sau này. Bởi lẽ thiếu vắng tình yêu của ba con cảm thấy khó khăn và trống trải biết nhường nào.
Con gái chưa đủ khéo léo để nấu cho ba một bữa ăn ngon. Con còn nhớ lần đầu tiên con vào bếp nấu cho ba món mì xào, nó rất mặn. Con đã tự hứa sẽ học nấu ăn thật nghiêm túc để lần tới chiều đãi ba món mì ngon tuyệt đỉnh bởi con biết ba rất đói khi đi làm về. Nhưng ba chưa bao giờ và sẽ không bao giờ được ăn món mì tuyệt vời đó của con. Ba à, con chỉ muốn nói là bây giờ con nấu ăn rất ngon, chỉ tiếc rằng chẳng còn cơ hội để nấu cho ba nữa.
Con gái ba không thể vá lại chiếc áo đã sứt chỉ của ba. Con đã không thể khâu cho bà dù chỉ là một đường chỉ vụng về, con đã để ba chậm chạp xâu kim qua đôi kính viễn, chậm chạp khâu chiếc áo mà ba mặc đi làm để kiếm tiền nuôi con.
Một cô con gái 15 tuổi vô tư trước trăn trở của ba. Rất nhiều lần ba ngồi bên con, kể cho con nghe những câu chuyện đời. Ba dạy con phải học thật chăm chỉ, phải thành công... con ngồi nghe với ánh mắt thật vô tư nhưng thực ra con đang mơ đến những cuộc chơi với đám bạn con đang đợi ngoài kia.
Một đứa con gái 15 tuổi lười làm việc nhà. Mỗi ngày trước khi đi làm mẹ đều giao cho con những công việc nhà, nhưng con đều phớt lờ và ba đã làm hộ con. Ba rửa chén bát, ba quét nhà, lau nhà, giặt quần áo. Ba còn vào bếp làm món cơm chiên trứ danh. Con rất nhớ mùi vị của nó, và nếu như bây giờ con bất chợt muốn ăn thì con có thể "gọi món" chứ? Lúc ấy ba sẽ nói với con rằng "tiểu nhị vào làm ngay đây!".
Trong mắt người khác như thế nào với con không quan trọng, cho dù ba là một giáo viên kiêm thợ sửa điện, ba là một người đàn ông lôi thôi, chân mang dép tông, lúc nào cũng mang áo phông với quần tây rộng, dùng một chiếc điện thoại chưa rẻ tiền, đi chiếc xe máy cũ kĩ... hay ba là một người đàn ông ít nói, lạnh lùng... thì với con ba là người đàn ông vĩ đại nhất trên đời này, là người đàn ông hoàn hảo nhất trên thế gian này. Có lẽ chính vì ba là một người ba quá hoàn hảo và con chính là một người con quá vô tâm nên ông trời mới không cho phép con tiếp tục ở cạnh ba. Ông trời đã quyết tâm mang ba đến với một người con khác giỏi giang, siêng năng, chăm chỉ hơn con.
Ba à, con chưa từng quên cái ngày tăm tối ấy - ngày ba bỏ con mà đi. Không một lời từ biệt, không một lời nhắn nhủ hay trăn trối. Vào cái lúc mà ba rời xa thế giới này, con đang ngủ rất ngon và có một giấc mơ thật đẹp, con hoàn toàn không cảm nhận được sự mất mát đang hiện hữu cho đến sáng hôm sau biết chuyện. Là con quá vô tâm. Con biết cuộc sống luôn không cho phép con nói ra hai từ "giá như" nhưng giờ đây con biết nói gì ngoài hai từ đó để khỏa lấp sự hối hận và đau đớn trong con đây? Ba có nhớ con không? Ba có nhớ lời hứa về tương lai, nhớ lời hứa của ba với mẹ và con?
Chúng ta đã sống một cuộc sống tiết kiệm bởi đồng lương giáo viên của ba và mẹ quá ít ỏi. Chúng ta chưa từng có một chuyến du lịch cùng nhau. Ngay cả một bức ảnh đại gia đình có lồng khung kính để treo trong nhà chúng ta cũng chưa kịp chụp. Bây giờ còn lại những gì? Ba sẵn sàng lôi thôi, sẵn sàng dùng những thứ rẻ tiền để dành cho con những thứ thật tốt, ba bận bịu tối ngày làm một lúc hai ba công việc đến nỗi da ba đen sạm, bàn tay ba chai sần cũng chỉ để dành tiền tu sửa căn nhà nhỏ của chúng ta. Trong mắt con và trong mắt các học sinh của ba, một người nhà giáo sao lại có thể lam lũ đến thế?
Con thực sự xin lỗi vì chưa đủ trưởng thành để làm một cô con gái ngoan của ba, con luôn làm ba bận lòng và lo lắng. Giá như ba đợi thêm mười ngày nữa thôi, con sẽ mặc chiếc áo dài trắng cho ba xem, chiếc áo dài mà nữ sinh cấp ba nào cũng ao ước được mặc. Bạn con mặc thử áo dài trong niềm vui bất tận, còn con đã mặc nó đứng trước bài vị của ba với khói hương nghi ngút.
Những lúc nhớ ba quá, con lại nhìn lên bầu trời và cố tìm kiếm một ngôi sao đang di chuyển. Đó là những chiếc máy bay đang bay trên bầu trời đêm mà ba hay chỉ cho con thấy vào những đêm mất điện. Con hi vọng một trong những hành khách trên chuyến bay ấy là ba, và chiếc máy bay đó sẽ đưa ba đến một thế giới hạnh phúc hơn ở đây - nơi có một người con nào đó thực sự yêu ba hơn con. Ba rời xa con nhưng ba luôn trong tim con mãi mãi, con ước rằng nếu có kiếp sau, kiếp sau nữa con muốn một lần nữa làm con gái của ba - một cô con gái đảm đang hơn, giỏi giang hơn và luôn làm ba tự hào.
Yêu và nhớ ba rất nhiều!
Con gái.
© Yên Đan – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ngày tôi nghỉ việc hôm đó trời rất đẹp
Tôi đang có một công việc hành chính ổn định, một cuộc sống mà người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng thật bình yên, có gì đâu mà còn phải bứt ra thay đổi. Nhưng từng ngày trôi qua, tôi lại càng nhận ra đó không phải là chính mình. Tôi đã sống vì kỳ vọng của người khác quá lâu rồi.
Ngoài kia, họ yêu nhau vì điều gì?
Ông đẩy xe, khuân vài món đồ nặng Bà lặng lẽ quét sạch góc vỉa hè Năm giờ kém, hai người đã ở đó Đón bình minh, đón Sài Gòn nắng tỏa
Tiếng chim hót vang lừng
Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.
Những bước chân vội vã
Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.