Danh sách 5 bạn độc giả được tặng sách Mình từng là điều đặc biệt của nhau
2017-06-09 14:51
Tác giả:
Quách Hải Yến
Chúng ta từng là điều đặc biệt của nhau khi thanh xuân của tớ có cậu mà trở nên đáng nhớ biết chừng nào. Nhưng cũng chính "thời thanh xuân bồng bột" đó mà tớ đã đánh mất một người bạn tốt như cậu, sẽ chẳng bao giờ quay lại được ngày xưa, sẽ chẳng còn ai "tát nước" vào mặt cho tớ tỉnh táo lại mỗi khi đưa ra quyết định sai lầm. Sẽ chẳng còn những cuộc điện thoại bất chợt không kể thời gin chỉ để kể lể về những điều nhỏ nhặt, không vui trong cuộc sống bởi giờ đây nếu muốn gọi điện đều phải sắp xếp lịch, bởi ai cũng bận mà. Người ta nói đôi khi chia tay tình bạn còn khó khăn hơn cả chia tay tình yêu, trước kia tớ không tin nhưng giờ khi chính bản thân trải qua thì tớ biết điều này không sai. Và hẳn là "duyên đã cạn" nên chúng ta sẽ chỉ là những người bạn đã từng thân, cảm ơn cậu vì đã có mặt trong thanh xuân của tớ, hạnh phúc nhé.
Lê Thanh Phương Thảo
Có một lúc nào đó, vô tình tớ nhìn thấy hình ảnh bạn trong những gương mặt ấy, những mái tóc ấy, những nụ cười ấy, và tớ cứ ngỡ đó là bạn. Một người t đã từng xem là cả thế giới của t, cho dù sông cạn, núi có mòn thì đối bàn tay vẫn nắm chặt, đôi chân ấy sẽ luôn đồng hành... Chúng ta, đã cùng nhau trải qua những cái nắng chang chang trên cánh đồng, đã cùng nhau chơi không biết bao nhiêu trò chơi kì quái đến mức mệt bở hơi tai rồi nằm lăn đùng ra đám cỏ xanh trường để hát hò, để kể ba chuyện tào lao về cô bé hàng xóm nào đấy hay cô gái nào đấy xinh xinh,... Chúng ta đã cùng nhau đi qua cái thời thơ bé tuyệt vời biết bao, đến mức cả hai đứa đều nghĩ không biết mình có bị đồng tính hay không, và khi nói ra câu đấy, lại cùng nhau cười ha hả như hai con điên... Vậy đó, chúng ta đã có một thời quá khứ thật đẹp, đã từng là những người đặc biệt của nhau nhưng rồi cả hai lại không ngờ được có những điều chẳng thể níu kéo được. Có người từng bảo trong cuộc đời của mình, sẽ có một vài người đến rồi bỏ ta mà đi, sẽ có một vài người đến và dừng lại với ta, cũng sẽ có một vài người đến và ở lại với ta thật lâu. Và ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành như thế cả. Tớ biết là vậy, nhưng cứ vẫn cố chấp ngoan cố không chịu buông nôi nhớ hoài.
Vũ Thảo
Đôi khi bắt gặp một dáng hình trên phố, giật mình ngoảnh lại, lướt qua bao người rồi hụt hẫng nhận ra chỉ là giống với một người cũ. Nước mắt lưng tròng, khẽ gạt đi và mỉm cười, chợt thấy mình ngây ngốc quá đỗi! Thì ra chúng mình đã từng hạnh phúc như thế, đã từng là một phần không thể thiếu của nhau. Thời gian đi qua, tất cả không còn vẹn nguyên như ban đầu. Nhưng những điều ở lại sẽ mãi là những gì tốt đẹp nhất trong mỗi người vì thanh xuân ấy ta đã có nhau.
TAMAN
Hạ ấy chúng tôi vô tình chạm mắt nhau, vô tình hay hữu duyên kí ức về cậu học trò ròm ròm canh lớp tôi lại ùa về trong ngày cuối cùng thi đại học, tôi còn nhớ đó là hôm thi môn sinh. Tôi hỏi cậu làm được không, cậu cười bảo được nhưng tôi thì không. Nghiệt ngã thay, năm ấy cậu đậu ĐH, tôi rớt. Nhưng tôi lì nên tôi lại thi. Cậu vẫn lặng lẽ tìm sđt tôi, để rồi hằng đêm cậu nhắn cho tôi những lời động viên, những mẩu chuyện nhỏ về cuộc sống mới nơi Sài thành phồn hoa của cậu, về nơi khi màn đêm không chế ngự được, chỉ làm cho cảnh vật nơi đây thêm lung linh huyền ảo, kể về nỗi nhớ nhà, nhớ quê da diết. còn tôi, tôi kể cậu nghe về ước mơ dang dở, về kí ức của cô nữ sinh về cậu bạn mà cô thầm mến dù đó không phải cậu. Cậu vẫn lặng lẽ bên cạnh tôi, an ủi tôi, cho đến một ngày những tin nhắn ấy biến mất. tôi cuống cuồng tìm chúng, tìm cậu bạn của tôi nhưng chẳng thấy. tôi chợt nhận ra một sự thật kinh hoàng, tôi đã không còn thầm mến cậu bạn kia nữa, tôi đã thương cậu từ lúc nào.
Có đôi lúc vì cuộc sống quá xô bồ, vội vã mà có những khoảnh khắc đẹp ta lỡ để tuột khỏi tầm với. Đó là những khoảnh khắc đẹp cạnh bên những người đặc biệt. Những khoảnh khắc thoáng qua chẳng kịp cho ta níu lại, hoặc trải nghiệm thêm một lần nào nữa đã vụt qua, nhanh như cái chớp mắt của nhân gian. Là tại cuộc sống trôi đi quá nhanh hay chính ta đang sống quá vội. Để những yêu thương chưa kịp trao, những lời chân tình muốn nói,.. cứ chìm dần vào lãng quên. Vì duyên chưa đủ sâu hay vì đợi chờ quá lâu, đến một ngày người ta thương cũng đi ngược đường ta, đường tình duyên vốn dài rộng đến một lúc nào đó cũng phải rẽ ra nhiều ngả.
Chúng ta từng dùng bao lời hứa hẹn, để những mong sẽ được đi cùng nhau trên một con đường dài. Nhưng rồi xô bồ cuộc sống, chúng ta ai rồi cũng có lúc phải xa rời thực tại, lựa chọn cho chính mình hơn là sẽ phải dàng buộc trong một sợi dây vô hình - mà đến một lúc nào đó cũng sẽ làm ta cảm thấy chật chội, bó buộc.
Giữa nhân gian cuộc đời, giữa muôn ngả nẻo đường, có biết bao cuộc hẹn rồi lại phải chia xa như thế.
Tim được nhau khó thế nào thì ai cũng biết, nhưng tìm được nhau rồi song lại để tuột mất nhau giữa nhân gian mải miết, thực là một điều đáng tiếc.
Nhưng nếu chúng ta đã từng là người thương của nhau, từng cảm nắng đơn phương, hay chỉ đơn giản là một cái chạm nhẹ lên một mối tình còn hoang hoải những yêu thương, hãy để những yêu thương ấy là những vị ngọt thanh mát cho một miền kí ức tươi đẹp mang tên đã từng, đã từng là những điều đặc biệt của nhau. Để kí ức ấy là những dấu ấn đậm sâu cho những tuổi trẻ học cách trưởng thành.
Mời 05 bạn đọc có tên trên đây liên hệ với Ban biên tập để nhận được cuốn sách này.
Bạn gửi email đến địa chỉ blogradio@vnnplus.vn. Tiêu đề email ghi rõ “Nhận sách tặng Mình từng là điều đặc biệt của nhau”.
Nội dung email, các bạn cung cấp những thông tin sau:
- Họ và tên:
- Địa chỉ:
- Số điện thoại:
- Trích đoạn bình luận của bạn:
Thắc mắc vui lòng liên hệ: (+84) 4 37725502, máy lẻ 128
Những bạn khác có nhu cầu mua sách, có thể tìm tại các hiệu sách trên toàn quốc hoặc đặt sách trên các nhà sách online.
Blog Radio trân trọng thông báo!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ngày tôi nghỉ việc hôm đó trời rất đẹp
Tôi đang có một công việc hành chính ổn định, một cuộc sống mà người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng thật bình yên, có gì đâu mà còn phải bứt ra thay đổi. Nhưng từng ngày trôi qua, tôi lại càng nhận ra đó không phải là chính mình. Tôi đã sống vì kỳ vọng của người khác quá lâu rồi.
Ngoài kia, họ yêu nhau vì điều gì?
Ông đẩy xe, khuân vài món đồ nặng Bà lặng lẽ quét sạch góc vỉa hè Năm giờ kém, hai người đã ở đó Đón bình minh, đón Sài Gòn nắng tỏa
Tiếng chim hót vang lừng
Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.
Những bước chân vội vã
Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.